Ngày đến thăm anh, thật không thể hình dung được cảnh khốn khổ mà 2 cha con anh phải xoay xở. Trong căn nhà lụp xụp, oi bức lại hăng hắc mùi hôi phát ra từ chiếc giường bệnh của anh. Trên đầu giường là những món cần thiết như: dĩa cơm, nước uống được cha anh chuẩn bị từ sáng sớm, khi nào đói thì anh dùng tay trái đã bị co quắp nhưng còn sử dụng được vài ngón tay, mút từng muỗng cơm đưa vào miệng. Còn việc vệ sinh cá nhân cũng trên chiếc giường đó và phải đợi người cha đi làm về mới có thể thu dọn. Anh nằm đó chịu đựng biết bao cơn đau nhức mỗi khi muốn xoay trở. Những mảng da trên cơ thể cứ lần lượt bong tróc, mưng mủ, phát ra nhiều mùi hôi khiến ruồi nhặng, kiến, muỗi và có cả dòi cắn rút những vết thương lở lói. Anh nằm đó đếm thời gian chờ đợi cha đi làm về để có được một chút cảm giác dễ chịu từ sự chăm sóc, yêu thươngcủa cha mình.
Anh Thông được điều trị tại bệnh viện.
Ông Đặng Văn Lành (cha của anh Thông, năm nay đã 55 tuổi) hàng ngày vẫn miệt mài đi làm nghề hái dừa thuê, công việc đã gắn bó với ông hơn 30 năm nay. Mỗi ngày, ông chỉ biết làm việc hết mình để nuôi vợ, con và phụng dưỡng người cha già. Vậy mà không may vợ ông qua đời sớm, ông phải gồng gánh nuôi 2 người con. Hạnh phúc chưa mỉm cười được bao lâu thì đứa con trai không may mắc bệnh hiểm nghèo. Hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, không tiền tích lũy nên khi con phát bệnh ông đã không đưa con đến bệnh viện điều trị tới nơi tới chốn. Ông Lành nhớ lại: “Đứa con nào tôi cũng cho ăn học đàng hoàng nhưng học lực của các con chỉ hết lớp 12. Con tôi thấy cha leo cây hái dừa vất vả, có khi trượt chân té ngã hoài nên rất chí thú đi làm thuê để tự lo cho bản thân. Đang lúc đi làm, Thông hay than uể oải trong người, thốn gót chân, đau nhức xương khớp. Tôi đưa con đến bệnh viện nhưng chỉ khám qua loa rồi lấy đơn thuốc uống, bệnh tình chẳng những không thuyên giảm mà sau đó các khớp gối, khủy tay, ngón tay sưng vù lên, sau đó xẹp xuống và bị co rút các chi lại, toàn thân con tôi trổ đầy những vết đỏ ngứa. Cố gắng vay mượn tiền đưa con đi bệnh viện mới hay con bị bệnh vảy nến biến chứng qua khớp, liệt chi nhưng không kham nỗi chi phí điều trị lâu dài, tôi đưa con về tìm thuốc nam uống cầm cự”.
Anh Huỳnh Hiền, người bạn cùng xóm chứng kiến tình cảnh quá thương tâm nên thường xuyên giúp đỡ và kêu gọi những tấm lòng hảo tâm giúp đỡ anh Thông. Khi có được một ít tiền, 2 cha con đã được một nhà hảo tâm động viên đưa anh Thông đi nhập viện để tránh bị bội nhiễm. Sau những ngày điều trị ở Bệnh viện Đa khoa Trung tâm An Giang, anh Thông thấy khỏe hơn chút ít, anh chia sẻ: “Nhờ được truyền nước biển, chích thuốc kháng sinh nên những vết lở trên người tôi khô ráo hơn, đỡ được mùi hôi và côn trùng cắn. Ước mơ của tôi bao năm nay chỉ có vậy, mong bệnh tình thuyên giảm chút ít để cha tôi đỡ nhọc công chăm sóc. Mỗi ngày thức dậy, dù chỉ nằm trên giường bệnh mà tai tôi được nghe âm thanh, mắt được nhìn thấy sắc màu cuộc sống là tôi thấy hạnh phúc rồi”.
Mặc dù là hộ cận nghèo, có thẻ bảo hiểm y tế nhưng số tiền đi lại, thuốc điều trị ngoài danh mục cho anh Thông vẫn vượt quá khả năng của gia đình. Mong lắm những tấm lòng nhân ái gần xa cùng nhau sẻ chia, giúp đỡ anh Thông vơi bớt những nỗi đau bệnh tật.
Bài, ảnh: NGỌC GIANG