Người già nhớ vị Tết xưa

27/01/2024 - 15:06

Người già hay nhớ vị Tết xưa để gìn giữ nét đẹp cổ truyền cho con cháu.

Trời lạnh nhưng ở nhà một mình cũng buồn nên bà Thà lại sang nhà bà Ngần chơi. Thấy bà Ngần đang nói chuyện điện thoại với cô con gái ở xa rất vui vẻ về việc sắm Tết, rồi còn bàn bạc chuyện cả nhà sẽ gói bánh chưng, bà Thà lại chạnh lòng. Bà Ngần vừa tắt máy, đã quay sang hỏi bà Thà:

- Thế hôm qua tôi với bà bàn chuyện gói bánh chưng, bà đã về nói với các con chưa? Ý chúng nó thế nào, định gói bao nhiêu cái để tôi còn chuẩn bị.

- Thì tôi cũng đang định sang nói với bà việc ấy đây. Tối hôm qua, lúc ăn cơm xong tôi nói với chúng nó là Tết năm nay muốn gói bánh chưng chung với nhà bà. Vậy mà vừa mới nói xong chúng nó đã gạt phắt đi. Bảo mẹ cầu kỳ làm gì cho bận việc. Tết nhất thì chỉ cần 1-2 cái bánh thắp hương là được. Cứ đi mua cho tiện.

- Chúng nói thế cũng có lý của chúng nó. Nhà tôi thì năm nào cũng gói, ít nhiều cũng gói để lấy hương vị Tết bà ạ. Chứ thời buổi bây giờ bọn trẻ chỉ thích tiện lợi, nhiều khi nó cũng mất đi cái ý nghĩa tinh thần của Tết cổ truyền.

- Mấy năm trước tôi nghe bọn trẻ không gói bánh chưng, mỗi lần về quê cứ mua hộp bánh thắp hương ông bà mà thấy nó cứ làm sao ấy. Nó không đúng với hương vị Tết quê mình. Thế nên năm nay bà ngỏ lời là tôi muốn gói bánh chưng chung với bà ngay. Vậy mà bọn trẻ không ủng hộ khiến tôi buồn quá.

Thấy bà Thà buồn phiền, ông Giáp chồng bà Ngần an ủi:

- Chúng mình già rồi nên thích vị Tết xưa. Thôi thì thông cảm cho bọn trẻ ngày nay bà ạ. Nhưng bà cứ để đấy, tối chúng nó đi làm về tôi sẽ sang nói chuyện.

Đúng như đã hẹn, buổi tối ông Giáp sang nhà bà Thà. Thấy các con bà Thà đều đã về, ông Giáp nói ngay:

- Chú thấy bảo các cháu không muốn mẹ gói bánh chưng chung với nhà chú à?

Con bà Thà ấp úng:

- Dạ... à.... vâng! Vì chúng cháu thì bận lấy đâu ra thời gian để phụ mẹ cháu chứ. Mấy năm rồi không gói có sao đâu. Chúng cháu thấy cứ làm thế nào vừa tiện vừa nhàn là tốt nhất ạ!

- Thì mấy năm không gói mẹ cháu cảm thấy hụt hẫng nên năm nay nhà chú bảo là mẹ cháu đồng ý ngay. Chú nói nhé, mẹ cháu rất thương các cháu nên không muốn các cháu thêm bận bịu đấy. Chứ trong lòng những người cao tuổi như chú với mẹ cháu đây vẫn nhớ vị Tết xưa lắm. Nó không có gì cao sang, tốn kém cả. Nó là văn hóa truyền thống của ông bà mình mà lớp người cao tuổi muốn gìn giữ cho con cháu. Ngừng một lát, ông Giáp nói tiếp: Mẹ cháu tôn trọng các cháu, thì chú mong rằng các cháu cũng tôn trọng nguyện ý của mẹ cháu. Mà nó có gì to tát đâu. Nhà chú sẽ làm hết, các cháu không phải lo lắng gì. Cứ đến Tết là có bánh cho mẹ cháu mang về.

Nghe ông Giáp nói vậy, mấy đứa con bà Thà tỏ ra phân vân. Cô con dâu cất lời:

- Cháu hiểu rồi chú ạ! Đúng là mấy năm qua chúng cháu có hơi vô tâm, không hiểu được tâm tư của mẹ. Vậy năm nay nhà chú cho chúng cháu đóng góp gói bánh chưng với ạ. Hôm nào gói cháu sẽ thu xếp công việc để phụ với nhà chú ạ.

Thấy các con đã hiểu tâm tư của mình, bà Thà vui lắm. Bà cảm ơn ông Giáp và cười rất vui với các con.

Theo THANH NGA (Báo Hải Dương)