Tiếng thơ xao lòng độc giả

20/06/2025 - 08:38

Nhiều người trong văn giới ngạc nhiên khi biết tác giả Thuận Hữu chưa phải là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, mặc dù trước tuyển thơ “Nhặt dọc đường” (Nhà xuất bản Hội Nhà văn, năm 2025), ông đã xuất bản hai tập thơ để lại dấu ấn khá đậm nét.

Trong buổi ra mắt tuyển thơ vào tháng 4-2025, tác giả Thuận Hữu cho biết, mặc dù đã có lời mời ông làm đơn gia nhập Hội Nhà văn Việt Nam nhưng ông vẫn ngần ngại. Ông quan niệm làm thơ chỉ để “nuông chiều bản thân”, ghi lại những cảm xúc chân thực trong quá trình sống, công tác. Đúng như lời đề tựa, Thuận Hữu đã viết: “Ngồi nhặt lại những mảnh hồn rơi vãi/ Góp cho đời tiếng nói một tình nhân”.

Tiếng thơ xao lòng độc giả

 Tuyển thơ "Nhặt dọc đường" của tác giả Thuận Hữu.

Vì chưa phải hội viên nên trên “giấy trắng mực đen” không thể gọi ông là nhà thơ, song giới văn chương và độc giả mấy chục năm qua đã “ngầm” tôn vinh danh xưng này. Thuận Hữu nổi tiếng từ rất sớm trong văn chương với bài thơ xuất thần “Những phút xao lòng” mà sinh thời “ông hoàng thơ tình” Xuân Diệu rất tán thưởng. Bài thơ nói về những cảm xúc tình yêu xưa cũ chưa hề phôi phai, dẫu vậy chúng chỉ là những phút xao lòng rất con người, để từ đó trân trọng hạnh phúc hiện tại: “Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ/ Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ/ Đừng có trách chi những phút xao lòng”.    

Vì sự nổi tiếng của bài thơ này, nhiều người hay gọi Thuận Hữu là “nhà thơ một bài”, song nếu đọc tuyển thơ “Nhặt dọc đường”, nhiều người hẳn sẽ nghĩ khác bởi trong tập thơ có nhiều bài thơ ấn tượng.

Điều làm nên sức hút của thơ Thuận Hữu chính là sự dung dị trong ngôn từ và chiều sâu trong cảm xúc. Thuận Hữu không chạy theo thủ pháp cách tân cầu kỳ, làm dáng chữ nghĩa. Thơ ông tự nhiên như hơi thở, là những rung động chân thành hình thành từ cuộc sống. Nói như vậy không nghĩa là thô mộc, đúng hơn sự giản dị có phần minh triết đến từ sự cao thâm trong suy tư và cách biểu đạt: “Tuổi thơ không còn và tôi đã đi xa/ Gặp con ốc con sò tôi chợt hiểu/ Những nỗi đau ẩn mình trong vỏ đá đầy hoa” (Những con ốc biển).

Gắn bó với nghề báo suốt cuộc đời, Thuận Hữu có cơ hội đi nhiều, tiếp xúc với bao con người. Ông có nhiều bài thơ hay về Đà Lạt, Tam Đảo, Trường Sa... Nhưng xứ Quảng, thành phố Đà Nẵng nơi ông gắn bó thời gian dài mang lại nhiều xúc cảm đặc biệt.

Với hơn 100 bài thơ được chia thành 3 phần chính: “Quê hương-Đất nước”, “Người thân-Ký ức” và “Tình biển-Tình em”, tuyển thơ giúp độc giả hình dung về sự nghiệp thi ca rất giá trị của một người lảng tránh danh xưng nhà thơ, không muốn lập thân bằng văn chương. Ai đó từng nói thơ là người, đọc tuyển thơ “Nhặt dọc đường”, công chúng hiểu thêm về một phần tâm hồn rất riêng tư, đầy đủ hơn chân dung một nhà báo, một chính khách mang tên Thuận Hữu.

Tác giả Thuận Hữu, tên thật là Nguyễn Hữu Thuận, sinh năm 1958 tại huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh. Ông tốt nghiệp Khoa Ngữ văn K21, Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội (nay là Đại học Quốc gia Hà Nội). Ông là Ủy viên Trung ương Đảng khóa XI, XII; Đại biểu Quốc hội khóa XIII, XIV; Tổng biên tập Báo Nhân Dân, Phó trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam từ năm 2011 đến 2021. Về văn chương, ông đã xuất bản các tác phẩm: “Những phút xao lòng” (tập thơ, năm 1987), “Ngọn đèn ban ngày” (tập truyện, năm 1988), “Biển gọi (tập thơ, năm 2000), “Nhặt dọc đường” (tuyển thơ, năm 2025).

Theo Quân đội nhân dân