Kết quả tìm kiếm cho "Ðồng vọng bến xưa"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 744
Nhân dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2/9, chiều 15/8, Trung tâm Lưu trữ quốc gia I (Cục Văn thư Lưu trữ nhà nước, Bộ Nội vụ) tổ chức Lễ công bố Triển lãm trực tuyến “Không có gì quý hơn độc lập, tự do” và ra mắt sách “Phủ Toàn quyền Đông Dương xưa và Phủ Chủ tịch ngày nay”.
Trở lại những phum, sóc trong tỉnh, chúng tôi ngỡ ngàng khi những con đường xưa từng “nắng bụi, mưa bùn” nay được bê tông hóa bằng phẳng, nhà tường mọc lên ngày càng nhiều. Giữa cuộc sống hiện đại, tiếng tụng kinh vẫn vang vọng từ những ngôi chùa cũ, quen như nhịp thở. Giờ đây, đời sống đồng bào Khmer đang từng bước vươn lên bằng ý chí, tri thức và lao động, nhưng vẫn “giữ chặt” cội rễ văn hóa của mình.
Trên vùng đất An Giang luôn có những câu chuyện đẹp về nông dân dám “thử” đổi thay “vận mệnh” mảnh đất nơi mình sinh ra. Không ồn ào quảng bá, họ lặng lẽ gây dựng nên những điểm du lịch đậm chất chân quê từ chính đôi bàn tay, giọt mồ hôi và khát vọng vươn lên bền bỉ.
Với 4 ngày nghỉ liên tiếp (từ 30/8 đến 2/9), dịp lễ Quốc khánh năm nay được xem là “cơ hội vàng” để tăng tốc phát triển du lịch, đặc biệt ở thị trường nội địa. Nhiều chương trình kích cầu, sản phẩm du lịch mới đã được tung ra để đón đầu nhu cầu du khách.
Theo các chuyên gia kinh tế, muốn chinh phục thị trường quốc tế, doanh nghiệp Việt không chỉ cần sản phẩm chất lượng mà còn phải hiểu “chất” của từng thị trường, chuẩn bị nội lực vững vàng và xây dựng chiến lược xuất khẩu dài hạn, bền vững.
Mỗi năm, khi mùa màng vừa gặt xong, trăng tháng 10 âm lịch soi vằng vặc xuống dòng Cái Lớn cũng là lúc đồng bào Khmer ở An Giang bước vào mùa lễ hội truyền thống. Từ lễ hội Ok Om Bok đến đua bò Bảy Núi, tất cả đều góp phần dệt nên bức tranh văn hóa đậm đà bản sắc, thấm đẫm tinh thần đoàn kết cộng đồng.
Trải qua bao đổi thay, đồng bào Khmer không chỉ giữ gìn bản sắc truyền thống mà còn chủ động hội nhập, đóng góp vào sự phát triển địa phương. Trong loạt bài 5 kỳ này, chúng tôi tìm về phum, sóc, chùa chiền, gặp gỡ các vị sư và đồng bào Khmer để lắng nghe những câu chuyện dung dị mà bền bỉ về một nền văn hóa đang tiếp tục được bảo tồn và lan tỏa giữa dòng chảy hiện đại.
Từ bìa carton và que tre, chị Nguyễn Hồng Phúc (Cà Mau) tạo mô hình nhà miền Tây sống động, gợi nhớ ký ức tuổi thơ của nhiều người.
Khi thực hiện mô hình chính quyền địa phương 2 cấp, thời gian đầu, không riêng chuyện giữ lại tên làng, xã, huyện… những người gắn bó ở làng nghề truyền thống cũng không khỏi suy tư về tên gọi đã làm nên thương hiệu của quê hương.
Thốt nốt là loại sản vật thiên nhiên ban tặng cho vùng Bảy Núi An Giang. Đã là “của trời”, thì nhiều vô số kể, chỉ cần bỏ công chứ chẳng tốn kém gì. Vậy nên, xứ này mấy mươi năm thịnh hành nghề leo cây thốt nốt. Thậm chí, nói đây là “nghề gia truyền” cũng không sai!
Mùa mưa, núi Cấm (tỉnh An Giang) khoác lên mình chiếc áo mới xanh thẳm và tỏa hương trái ngọt. Hàng ngày, người dân “chốn bồng lai” này vẫn cần mẫn chăm sóc vườn cây ăn trái, kiếm thêm thu nhập từ thiên nhiên hào phóng.
Tôi cất tiếng khóc chào đời trong nước mắt của cả gia đình tiễn mẹ tôi đi mãi sau khi sinh tôi. Khi tôi còn đỏ hỏn, bà nội đã vượt hàng ngàn cây số, ôm chiếc túi vải nhỏ lặn lội từ quê ra đón tôi về nuôi. Không có mẹ trong những năm tháng đầu đời, nhưng tôi may mắn có ông bà nội thay cha mẹ thương yêu suốt một đời.