Kết quả tìm kiếm cho "Ông Hồ Văn Ức"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 1361
Ngôi nhà của ông Phạm Văn Dũng (sinh năm 1966), ở tổ dân phố Công Hà, phường Song Liễu (Bắc Ninh) nằm trong ngõ nhỏ bình yên. Không gian trong nhà phủ đầy sắc gốm cổ đã phai màu theo năm tháng, tỏa ra một vẻ trầm mặc. Với niềm đam mê cháy bỏng, hơn ba thập kỷ qua, ông Dũng miệt mài sưu tầm, bảo tồn và giới thiệu tới cộng đồng những cổ vật gốm Luy Lâu - dòng gốm mang đậm dấu ấn lịch sử vùng Dâu xưa.
Giữa đại ngàn xứ Thanh, nơi những đỉnh núi quanh năm mây phủ, hình ảnh những thiếu nữ Mông trong bộ váy áo rực rỡ hiện ra như những đóa hoa rừng khoe sắc. Không chỉ là trang phục để mặc, mỗi đường kim mũi chỉ, hoa văn là kết tinh của sự sáng tạo, gu thẩm mỹ, những giá trị văn hóa đặc sắc và câu chuyện kể về lịch sử của cộng đồng.
Mỗi mùa Noel, giai điệu Bài thánh ca buồn của nhạc sĩ Nguyễn Vũ lại cất lên trong tâm thức nhiều thế hệ yêu nhạc Việt. Ít ai biết ca khúc của mùa Giáng sinh này gắn liền với hình ảnh nhà thờ Con Gà - một kiến trúc đặc biệt giữa phố núi Đà Lạt (Lâm Đồng).
Giáng sinh là một trong những đại lễ quan trọng nhất trong năm của cộng đồng Công giáo. Những ngày này, không khí chuẩn bị lễ ở các xóm đạo bắt đầu rộn ràng.
Từ lâu, giống lúa thơm Nàng Nhen gắn bó với đời sống sản xuất và văn hóa của đồng bào Khmer vùng Bảy Núi nói chung, xã Tri Tôn (tỉnh An Giang) nói riêng. Trải qua nhiều thế hệ, giống lúa này vẫn được người dân gìn giữ như một phần ký ức bản địa, dù diện tích canh tác ngày càng thu hẹp.
Trong dòng chảy của ẩm thực hiện đại, bánh quả cọ vẫn giữ một vị trí trang trọng, là thức quà mộc mạc mang đậm hơi thở của núi rừng, gói ghém tinh hoa văn hóa của đồng bào các dân tộc Tày, Nùng, Dao.
Theo các nhà giáo dục, quy định cấm dùng các từ như "quốc gia", "quốc tế" trong tên trường đại học cần được thiết kế linh hoạt hơn
Xu hướng bỏ hẳn cơm trong khẩu phần ăn hằng ngày làm mất cân bằng dinh dưỡng và rước thêm hệ lụy không tốt cho sức khỏe.
7 rưỡi tối, sân Nhà Văn hoá tổ dân phố Kim Phú 22, phường Mỹ Lâm rộn rã tiếng nói cười. 40 thành viên Câu lạc bộ bảo tồn, gìn giữ văn hoá truyền thống dân tộc Tày ríu rít gọi nhau đến tập. Các cô, các chị không phải là thành viên câu lạc bộ đến xem, cổ vũ. Giữa lòng phố thị, tiếng Then của đồng bào Tày nơi đây vẫn được truyền lửa, tiếp nối như thế.
Trong lúc nhiều nơi trên thế giới chỉ vừa bắt đầu treo đèn, bật nhạc Noel để đếm ngược tới đêm Giáng sinh, thì tại Philippines, mùa lễ hội ấy đã hiện diện từ rất lâu. Lặng lẽ bắt đầu, rực rỡ lan tỏa và bền bỉ kéo dài suốt nhiều tháng, Giáng sinh ở quốc gia Đông Nam Á này không đơn thuần là một dịp lễ, mà là một phần của đời sống.
Trước những đổi thay của đời sống hiện đại, các nghệ nhân người Chăm H’roi ở Câu lạc bộ (CLB) Cồng chiêng làng Canh Thành (xã Vân Canh, tỉnh Gia Lai) vẫn bền bỉ gìn giữ tiếng cồng, tiếng chiêng - linh hồn văn hóa của dân tộc mình.
“Đời ta có khi tựa lá cỏ. Ngồi hát ca rất tự do. Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà. Từ những phố xưa tôi về”… (Đêm thấy ta là thác đổ - Trịnh Công Sơn).