Kết quả tìm kiếm cho "Xóm Ðạo"
Kết quả 49 - 60 trong khoảng 502
Tết Việt độc đáo không chỉ ở những nét đẹp phong tục hay những món ăn truyền thống mà còn đa dạng sắc màu bởi nó không bó hẹp trong phạm vi lễ tết thông thường: cúng tiễn năm cũ, mừng năm mới, vui chơi, hội hè.
Năm Quý Mão sắp qua và năm Giáp Thìn sắp đến. Mỗi năm Tết đến, mỗi chúng ta đều cảm thấy mới lạ, bâng khuâng. Từ "Tết" đã gieo vào lòng mỗi người dân Việt Nam dù ở quê hương hay ở phương trời xa xứ những cảm xúc thật thiêng liêng, khó tả:
Dân tộc Ơ Đu là một trong 5 dân tộc ít người nhất trong cộng đồng 54 dân tộc trên cả nước, cư trú ở huyện Tương Dương, tỉnh Nghệ An.
Bánh chưng có lịch sử lâu đời và vị trí đặc biệt trong tâm thức của người Việt. Bánh chưng không đơn thuần là một món ăn, mà là nguồn cội, là văn hóa, là sự tổng hòa của trời, đất với những tinh túy mà thiên nhiên ban tặng người Việt. Có lẽ vì thế mà người ta nhớ bánh chưng như nhớ Tết và nhớ Tết là nhớ về món bánh của Tổ tiên.
Năm ấy, tết đến sát rạt mà mình vẫn cứ lo lo. Nhà cửa thì ổn hết rồi, sắm sanh cũng tàm tạm. Duy chỉ còn một nỗi băn khoăn là ông cụ cùng xóm.
Tết Nguyên đán Giáp Thìn đang đến gần, từ thành thị đến nông thôn khắp nơi đều chung một không khí nhộn nhịp, hối hả của những ngày cuối năm. Nhiều tuyến đường, nơi công cộng được trang trí cờ, hoa, đèn rực rỡ. Các gia đình chuẩn bị đón Tết trong không khí đầm ấm, vui tươi.
Thời công nghệ số, Tết cổ truyền dường như cũng hối hả theo nhịp sống hiện đại. Giữa đô thị ồn ào xuất hiện những nồi nấu bánh chưng, bánh tét bập bùng khói lửa, gợi lên không khí đoàn viên ấm áp lạ kỳ...
Cứ thành thông lệ, vừa bước vào tháng Chạp, hoạt động thăm hỏi, tặng quà diễn ra rộn ràng, sôi nổi từ Trung ương đến khóm, ấp. Những món quà trao tay, tuy giá trị vật chất không bao nhiêu, nhưng lại là “của một đồng, công một nén”. Người đi tặng tất bật ngược xuôi từ điểm này sang điểm khác, mỗi lần vơi đi một món quà, lòng nhẹ thêm một chút. Còn người nhận rưng rưng cảm xúc khó tả, nghe Tết đến thật gần.
Trời sắp tối. Bà Tám vẫn loay hoay với đống lá dong bên chậu nước đục ngầu. Hôm nay đã là hai tám Tết. Mọi năm giờ này cả nhà đang quây quần bên nồi bánh chưng sưởi ấm, cái Hiền, cái Hạnh cùng bà chơi tam cúc tẹt mũi để chờ vớt bánh.
Khoảnh khắc nhận ra Tết chẳng phải nhờ tờ lịch trên tường mà là khi căn bếp thơm mùi bánh, mùi kiệu, mùi lá chuối, lá dong… xôn xao trong những tất bật lo toan của người lớn, reo ca trong niềm háo hức của bầy trẻ. Mùi của Tết là thứ hương bình dị mà luyến nhớ một đời.
Mẹ tôi đông con nhưng năm nào cũng cố xoay xở để mỗi đứa đều có áo Tết; khi thấy mẹ gọi người đến bán lợn là chúng tôi biết mình sắp có áo mới.