Kết quả tìm kiếm cho "trái treo lủng lẳng"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 197
Len ôm con gà vào bụng, bước thấp cao trên con đường đầy đá sỏi. Mẹ quang gánh đi phía sau. Sương sớm đùn lên hai bên con dốc, những ẩm ướt và thoáng lạnh sớm mai phủ buông trên bóng hai người lầm lũi đi về phía chợ...
Lan ngồi tựa đầu vào bờ vai vững chãi của Hiên. Trăng đêm nay đẹp quá, ánh sáng dìu dịu từ thinh không, đi vào mặt nước sông rồi phản xạ lên đôi má trắng ngần của Lan. Đêm nay, Lan đẹp như bông hoa lê vừa trải qua cơn mưa phùn lắc rắc, như giọt sương trên đầu ngọn cỏ lúc bình minh. Hương tóc thơm bồ kết để gió cuốn đi, át cả mùi bùn non sắp điêu tàn vì con nước lớn.
Mùa hè năm nay vẫn dành chỗ cho trang phục họa tiết. Những chiếc váy in họa tiết điệu đà, áo cách điệu kẻ sọc hay đầm dài thêu hoa lá mang đến vẻ ngoài thời thượng và cảm nhận dịu nhẹ, thoáng đãng.
Trong guồng quay tất bật của nỗi lo “cơm áo gạo tiền” nơi phố thị, mỗi người đều cố gắng tìm cho mình góc bình yên. Dù biết ngắn ngủi, nhưng phần nào khỏa lấp khoảng trống trong tâm hồn.
Cô Xoan thẫn thờ ngước đôi mắt buồn rười rượi nhìn lên. Trên cao những cành xoan rùng mình phe phẩy những cánh tay đưa tiễn cùng với bao nhiêu là những chiếc lá xanh xanh đồng loạt rì rào tấu lên những lời chúc phúc chắc chỉ mình cô mơ hồ cảm được.
Đến núi Sam (TP. Châu Đốc, tỉnh An Giang), du khách có thể tham quan nhiều điểm du lịch, di tích lịch sử, văn hóa nổi tiếng. Trong đó, điểm nhấn là quần thể Khu Du lịch quốc gia núi Sam, với trung tâm là núi Sam, được bao quanh bởi hệ thống kênh rạch, cùng hệ thống đền, chùa, am, miếu cổ kính trên tạo nên một phong cảnh đẹp giữa vùng đồng bằng trù phú...
Với vô vàn khu du lịch sinh thái nổi tiếng cùng với nét văn hóa ẩm thực đậm hương vị Nam Bộ, Tây Ninh hứa hẹn sẽ khiến kỳ nghỉ của bạn trở nên vô cùng ý nghĩa.
Huệ bán rau ở phố này cũng đã hơn hai năm. Ấy vậy mà chẳng ai hỏi tên Huệ là gì. Nếu cần mua rau, người ta chỉ ới một câu trống không: 'Này, rau'... là cô đã quay ngay lại rồi.
Trong những ngày tháng Ba sau 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ, tấp nập những đoàn khách phương xa về với Mường Phăng, về với di tích Sở Chỉ huy Chiến dịch Điện Biên Phủ.
Ngày ra đi, Bảo nói với tôi nhất định Bảo sẽ trở về chốn này. Và rồi Bảo không về. Bánh xe thời gian cứ quay mải miết. Những mùa xuân lần lượt trôi qua trong nuối tiếc, bâng khuâng, hồ nghi, nỗi buồn pha lẫn sự đợi chờ vô vọng. Bảo ngày một xa dần.
Tỉnh dậy với cái trán mướt mát mồ hôi, hắn đạp tung tấm mền mỏng đắp ngang bụng ra. Tiếng rè rè quen thuộc từ chiếc máy lạnh second hand đã tắt lịm từ lúc nào. Căn phòng hơn chục mét vuông như thu nhỏ lại, nóng như cái lò bát quái. Không khí trong phòng không giãn ra theo cái nóng, mà quánh lại đến khó thở.
Lần thứ 2 tham gia cùng đoàn vận động viên (VĐV) trekking núi Cấm với cự ly ngắn, tôi vẫn thấy choáng ngợp như chuyến đi đầu tiên. Quả thật, chinh phục núi Cấm bằng chân luôn cho người ta cảm giác đặc biệt, khác hẳn việc di chuyển bằng xe hoặc cáp treo như thường lệ.