Bồng bềnh kẹo mây

03/12/2023 - 18:33

 - Hồi tôi còn nhỏ, ba mẹ thường chạy cơm từng bữa, nên quà vặt là thứ rất xa xỉ, ngoài tầm với. Một lần, tôi được nhỏ bạn cho "ăn ké" một góc nhỏ xíu của cây kẹo bông gòn trắng tin. Kể từ đó, tôi cứ nhớ mãi vị ngọt ơi là ngọt của đám mây bồng bềnh ấy.

Mấy chục năm trôi qua, kẹo bông gòn vẫn xuất hiện nhiều nơi, chưa bị các loại bánh kẹo thời thượng “đưa vào dĩ vãng”. Có lẽ, sự độc đáo về hình dáng của chúng bắt mắt khách hàng, nhất là trẻ nhỏ.

Nguyên liệu làm ra kẹo bông gòn đơn giản hết mức, chỉ duy nhất đường cát. Hồi xưa, đường cát có màu ngả vàng, sau trắng dần lên, thì kẹo bông gòn cũng quẩn quanh 2 màu ấy. Giờ, người bán thêm phẩm màu xanh, đỏ, vàng… vào đường, khiến “đám mây” sinh động hơn.

Vài muỗng đường được cho vào máy chuyên dụng, sau ít giây, chúng được “hóa phép” từ hạt đường thành sợi tơ, quấn quýt lại với nhau theo bàn tay vừa nhanh vừa khéo của người bán.

Những sợi tơ đường mỏng manh, nhưng bao bọc lấy nhau thành một khối to đùng, được sắp xếp màu sắc, hình dáng đa dạng.

Hồi xưa, kẹo bông gòn chỉ đơn giản là khối tròn tròn, vừa quấn xong là tới tay tụi nhỏ háu ăn. Hiện nay, người bán phải vào bọc to bảo quản.

“Hồi tôi còn nhỏ, anh tôi sống ổn với nghề làm kẹo bông gòn. Cả đời tôi bôn ba nhiều nơi, làm nhiều nghề. Hơn 50 tuổi, tôi mới sực nhớ nghề cũ của anh mình, quyết định theo nghề này.

 Tôi hay dừng xe bán ở khu du lịch. Khách đông, mỗi ngày tôi bán có thể được 100 bọc kẹo. Khách ít thì cũng 20 bọc, đắp đổi qua ngày” – Ông Trần Văn Thắm (59 tuổi, ngụ xã Tân An, TX. Tân Châu, tỉnh An Giang) chia sẻ.

Kẹo bông gòn đặc biệt ở chỗ, nhìn thì to nhưng ăn chẳng có bao nhiêu. Sợi đường tan rất nhanh trong miệng, để lại dư vị ngọt ngọt, thơm thơm. Chúng cũng không bổ béo gì, nhưng sao cứ quấn lấy đầu lưỡi người ăn, nhắc họ nhớ ký ức những ngày thiếu thốn…

Trẻ nhỏ chưa có ký ức gì về món ăn này, thấy lạ mắt thì vòi cha mẹ mua cho bằng được. Rồi nhiều loại bánh kẹo khác sẽ hấp dẫn chúng hơn. Đám kẹo mây bồng bềnh chỉ còn là một khoảnh khắc vừa lạ vừa quen trong tuổi thơ mà thôi!

GIA KHÁNH