Cần quan tâm, giáo dục tốt đối với trẻ em

07/10/2020 - 06:26

 - Do nhiều hoàn cảnh sống khác nhau mà có những gia đình xem nhẹ sự quan tâm đến trẻ em, đặc biệt tâm lý các trẻ em gái khi bắt đầu hiểu biết. Cũng chính từ việc thiếu chăm lo, quan tâm mà đã có những hậu quả đáng tiếc xảy ra. Điển hình như vụ việc do L.B.A (sinh năm 2004, ngụ xã Phú Thành, Phú Tân, An Giang) gây nên.

Bị cáo B.A nghe tuyên án

Chuyện tình cảm xảy ra giữa 2 đối tượng còn độ tuổi “trẻ con” làm cho mọi người nghe thấy không khỏi ngỡ ngàng. Bởi bất cứ ai nhìn vào cũng có thể nghĩ rằng “chuyện đùa”. Tuy nhiên, đó là sự thật mà kết quả trở thành nỗi buồn cho tất cả mọi người trong gia đình 2 bên. Sau khi sử dụng các phần mềm ứng dụng trên điện thoại di động, B.A. đã kết bạn và làm quen với nhiều người thông qua mạng xã hội, trong đó có P.T.M.D (sinh năm 2009, ngụ thị trấn Kiên Lương, huyện Kiên Lương, Kiên Giang) vẫn còn đang học lớp 5.

Sau khi quen nhau trên mạng xã hội, những ngày đầu tháng 6-2020, B.A và D. cùng nhau chơi game online và nhắn tin qua lại, nhưng đáng quan tâm hơn là trong thời gian ngắn ngủi này cả 2 nảy sinh tình cảm “yêu đương”. Theo đó, ngày 6-6-2020, để gặp mặt người “yêu nhí”, B.A nói dối mẹ ruột muốn được về thăm quê nên bà P.T.C (sinh năm 1979, mẹ B.A) không từ chối. Sau khi từ Bình Dương về nhà (xã Phú Thành) B.A tiếp tục thuê xe “Honda đầu” cùng xóm chở đến thị trấn Kiên Lương để tìm gặp D.

Khi 2 bên gặp nhau, nói chuyện với nhau được một lúc thì D. cho B.A biết là “đang buồn gia đình” nên muốn bỏ nhà đến sống với B.A. Vẫn còn là một trẻ chưa trưởng thành, chưa ý thức hết được hậu quả từ việc làm của mình nên khi nghe “bạn gái” có ý muốn bỏ nhà ra đi cùng, B.A đồng ý ngay. Cả 2 hẹn ngày bỏ trốn xong, B.A trở về nhà.

Sáng 8-6-2020, như đã hứa, B.A đi xe khách trở lại thị trấn Kiên Lương đến gần trường học chờ D. tan trường rồi rước về nhưng bà L.T.C.T (bà ngoại D.) phát hiện, ngăn cản kịp thời nên B.A và D. không đi cùng nhau. Trở về nhà, B.A liên lạc với D. qua mạng xã hội, với quyết tâm rời khỏi nhà nên cả 2 lại hẹn nhau trốn khi D. tan trường ngày hôm sau. Sáng 9-6-2020, B.A  kêu xe “Honda đầu” hàng xóm chở đến TP. Châu Đốc rồi một mình đón xe khách đến điểm hẹn để gặp D.

Lần này thoát được sự theo dõi của gia đình, B.A đưa D. về nhà mình. Do người trong gia đình đang làm thuê tại Bình Dương nên không ai hay biết gì. Đến khoảng 22 giờ 50 phút ngày 11-6-2020, nhận tin báo từ quần chúng nhân dân, cơ quan chức năng kiểm tra hành chính nhà B.A thì phát hiện D. đang sống chung trong nhà. Qua lời khai nhận của B.A, từ ngày 9-6 đến 11-6-2020, cả 2 đã có hành vi quan hệ tình dục với nhau 4 lần.

Sau khi hoàn tất các thủ tục, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Phú Tân chuyển toàn bộ hồ sơ đến Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh tiếp tục điều tra theo thẩm quyền. Ngày 19-6-2020, B.A bị tạm giam để khởi tố điều tra. Kết thúc quá trình điều tra, B.A bị đưa ra xét xử sơ thẩm và bị cáo đã thành khẩn khai nhận hoàn toàn hành vi sai trái của mình gây ra đối với D. phù hợp với diễn biến hành vi phạm tội và các chứng cứ, lời khai của người liên quan, làm chứng, các tài liệu có trong hồ sơ vụ án.

Hội đồng xét xử nhận định: “Hành vi của bị cáo trực tiếp tác động đến sự phát triển cơ thể và tâm, sinh lý của bị hại, gây ảnh hưởng xấu đến tình hình an ninh trật tự, đời sống bình thường trong xã hội. Đồng thời, nhà nước luôn tạo điều kiện để mọi người quan tâm, chăm sóc, bảo vệ để trẻ em phát triển tốt về thể chất, lẫn tinh thần.

Theo đó, pháp luật đã nghiêm cấm mọi hành vi xâm phạm đến quyền của trẻ em, nhất là mọi hành vi xâm phạm về tình dục đều sẽ bị xử lý nghiêm minh. Riêng bị cáo, dù tại thời điểm phạm tội chưa đủ 18 tuổi nhưng đã có khả năng nhận thức, điều khiển được hành vi của mình. Do đó, cần có mức án nghiêm để giáo dục bị cáo trở thành người công dân tốt, biết tôn trọng pháp luật và nhằm răn đe phòng ngừa chung cho toàn xã hội…”.

Với hành vi trên, Tòa án nhân dân tỉnh quyết định tuyên phạt bị cáo B.A 7 năm tù về tội “Hiếp dâm người dưới 16 tuổi”. Qua vụ án cho thấy, gia đình, nhà trường và xã hội giữ vai trò quan trọng trong việc bảo vệ trẻ em trước nguy cơ xâm hại của các loại tội phạm về tình dục nói riêng và quyền được tôn trọng, bảo vệ tính mạng, nhân phẩm và danh dự; quyền được chăm sóc sức khỏe nói chung. Do đó, cần nâng cao trình độ nhận thức của đại bộ phận người dân trong việc chăm sóc, bảo vệ và giáo dục trẻ em. Bởi, hiện nay vẫn có không ít gia đình còn thờ ơ, thiếu quan tâm đến việc phòng, chống xâm hại cho con trẻ.

Bài, ảnh: NGUYỄN HƯNG