Lớn rồi mới biết điều kiện trong nhà dù không tốt, nhưng cha mẹ lại chưa từng để chúng ta phải chịu khổ dù chỉ một ngày.
Ngày xưa khi còn bé, ở cùng bố mẹ, có thể chúng ta thường nghĩ rằng bố mẹ đi chợ không cần tiền, vì cơm bữa nào cũng có rau, có thịt, có cá, hoa quả... Nhưng chỉ khi xa nhà, chúng ta mới biết từng chút mắm, chút muối cũng phải tính từng đồng.
Lớn rồi mới nhận ra rằng, có một người đàn ông luôn yêu bạn vô điều kiện cả đời này, dù người đó chẳng bao giờ nói ra.
Quần áo của chúng ta luôn nhiều hơn quần áo của bố mẹ, điện thoại cũng đẹp hơn nhiều.
"Cuối tuần này có về được không con"?, Khi nghe cuộc điện thoại gọi từ nhà, chúng ta có thể thấy cay cay khóe mắt nhận ra rằng bố mẹ đang già đi từng ngày. Dù không nói ra, nhưng họ luôn mong ta trở về.
Có những ngày ta mải mê vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng, tiêu tiền không tiếc tay, nhưng đến khi thấy tấm lưng còng của cha mẹ đang ngày càng gầy đi mới thấy thì ra bấy lâu nay chúng ta vẫn theo đuổi những điều phù phiếm.
Khi đã lớn và trải qua những lần vượt cạn, chúng ta mới hiểu ra mẹ đã phải đau đớn đến nhường nào để chúng ta có mặt trên đời này.
Khi còn nhỏ, đôi khi chúng ta vẫn muốn được đi xa, không còn bị cha mẹ kiểm soát việc này việc kia. Nhưng khi lớn rồi mới hiểu, nhà là nơi bình yên nhất để trở về.
Theo VOV