Jordan Henderson.
Còn hơn một cầu thủ, Jordan Henderson là một chiến binh thực thụ, người chiến đấu không ngừng nghỉ để đánh bại sự hoài nghi và nỗi đau thua cuộc. Câu chuyện của Hendo, cũng như Liverpool, là câu chuyện về sự kiên trì và bền bỉ theo đuổi thành công trong nghịch cảnh.
“Là một đứa trẻ, bạn không nghĩ quá nhiều ngoài việc được chơi bóng. Nhưng khi trưởng thành, tham vọng về việc trở thành nhà vô địch, về các danh hiệu cũng lớn dần lên. Bạn ra sân không chỉ để tận hưởng, mà chiến đấu vì những giấc mơ”, Jordan Henderson nói.
Tuy nhiên cần làm rõ ở đây, giấc mơ mà Hendo đề cập đến không bao gồm giải thưởng cá nhân, thí dụ như Cầu thủ xuất sắc nhất mùa. Anh chưa bao giờ cố gắng để trở nên nổi bật và trở thành tâm điểm của sự chú ý.
Trong ngày đầu ra mắt Liverpool năm 2011, sự ngại ngùng của anh còn khiến cây viết Simon Hughes của tờ Independent liên tưởng tới anh chàng mới lớn lần đầu ra mắt bố mẹ bạn gái. Anh giao tiếp chủ yếu bằng mắt, cố hoàn thành bài phát biểu một cách chỉn chu nhất có thể, rồi mở cửa phòng trước khi cuộc họp báo kết thúc.
Vậy, đây sẽ là người thay thế Steven Gerrard? Ồ không, không một liverpudlian nào nghĩ thế. Nó cũng giống như việc ai đó nói rằng Henderson sẽ là “Andre Pirlo của nước Anh” chỉ thu lại tiếng cười nhạo. Nhận xét “chỉ cần nhìn dáng chạy là biết Henderson không bao giờ trở thành cầu thủ hàng đầu” từ Sir Alex Ferguson nghe có lý hơn.
Trong một thời gian, Henderson giống như biểu tượng của sự tuyệt vọng ở Anfield hơn là thủ lĩnh của đoàn quân chiến thắng. Sau khi có được danh hiệu League Cup nhỏ nhoi ngay trong mùa đầu khoác áo Liverpool (2011-2012), anh thất bại tại FA Cup 2012, về nhì tại Premier League 2013-2014 và một lần nữa mùa 2018-2019, trở thành kẻ thua cuộc ở hai trận chung kết mùa 2015-2016, League Cup và Europa League, tiếp tục thua trong trận chung kết Champions League 20172018.
Thay vì nghĩ đến những điều cao xa, Henderson mắc kẹt trong cuộc chiến bảo vệ vị trí của mình ở Liverpool. Năm 2012, Brendan Rodgers đã định đổi anh lấy Clint Dempsey của Fulham. Biết được thông tin ấy, Hendo về nhà và khóc. Rồi khi nước mắt đã khô, anh quay lại để chiến đấu.
Mùa hè 2016, tương lai Henderson lại được bàn tán một lần nữa khi Tottenham đưa ra đề nghị. Như lần trước, anh lắc đầu, chỉ để đối mặt với nguy cơ rời Anfield lần nữa vào mùa xuân 2019. Tất cả, từ giới chủ đến HLV và người hâm mộ đều nghi ngờ Hendo, cả về năng lực cũng như vai trò thủ lĩnh.
Giờ thì, dĩ nhiên rồi, tất cả đều phải ngả mũ trước Henderson, một người chiến thắng vẻ vang.
Không cần phải trở thành nghệ sĩ như Pirlo hay thủ lĩnh đầy cảm hứng như Gerrard, Hendo chơi theo cách của riêng mình. Và anh sẽ làm bất cứ điều gì mà các HLV yêu cầu với chất lượng tốt nhất.
Anh có thể là tấm lá chắn trước hàng phòng ngự, một tiền vệ kiến thiết lùi sâu, nhưng cũng có thể là một tiền vệ con thoi, cầu thủ chạy cánh hoặc như mùa này, là một “số 8” đá lệch phải. Vào lúc này, anh là một chiến binh lăn xả, tắc bóng dữ dội và dự đoán tình huống để cắt bóng, bẻ gãy những đợt tấn công bên phía đối phương. Vào lúc khác, lại có những cú chạm bóng đầy tinh tế, thực hiện các đường chuyền ngắn, dài và chéo sân với độ chính xác cực cao, thúc đẩy tiến độ lên bóng và chuyển đổi trạng thái, đưa bóng đến vùng không gian mà ít ai khám phá ra.
Và trong trường hợp hàng công gặp khó khăn, Hendo sẽ bước lên để ghi những bàn quan trọng. Tại Premier League mùa này, chỉ bộ ba Mohamed Salah, Roberto Firmino, Sadio Mane ghi bàn nhiều hơn Hendo (4). Anh cũng có năm đường kiến tạo và tạo ra 27 cơ hội ngon ăn khác.
Điều kỳ lạ là Henderson làm tất cả những điều đó với phong thái nhẹ nhàng, thanh thoát. Có cảm giác như anh chơi bóng mà không cần nghĩ. Tất cả các hành động được lập trình sẵn, nhịp nhàng, chính xác và hiệu quả.
Chính vì lẽ đó mà Hendo thường bị đánh giá thấp. Người ta có xu hướng nghĩ rằng Liverpool vẫn ổn nếu Hendo vắng mặt. Cho đến khi điều đó xảy ra, tất cả mới nhận ra họ đã sai. Thực tế Liverpool luôn tốt hơn khi có Hendo ở trên sân.
Ngay cả khi anh không tạo ra điều gì đó đặc biệt, thì tinh thần chiến đấu, tính chuyên nghiệp, kỹ năng tổ chức và lãnh đạo anh mang lại là lời giải thích cho các chiến thắng của Liverpool. Không phải tự nhiên khi Brendan Rodgers, nhớ lại thất bại ở mùa 2013-2014, nói rằng lỗi không phải cú trượt chân của Gerrard mà vì mất Henderson do chấn thương.
Nếu cần tìm một biểu tượng cho chức vô địch lịch sử của Liverpool, lần đầu tiên sau 30 năm thống khổ, thì đó chính là Henderson. Còn hơn một cầu thủ, anh là một chiến binh thực thụ, người chiến đấu không ngừng nghỉ để đánh bại sự hoài nghi và nỗi đau thua cuộc. Câu chuyện của Hendo, cũng như Liverpool, là câu chuyện về sự kiên trì, nhẫn nại, bền bỉ theo đuổi thành công trong nghịch cảnh.
Và bây giờ, thành công theo đuổi Henderson. Trở thành đội trưởng đầu tiên của Liverpool nâng Cúp vô địch sau năm 1990, khi cũng sở hữu Cúp Champions League và FIFA Club World Cup, những giấc mơ nay đã thành sự thật. Nhưng chưa hết, Hendo còn là ứng viên sáng giá cho Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải, giải thưởng sẽ đưa vào ngôi đền huyền thoại gồm: Stanley Matthews, Bobby Charlton, George Best, Kenny Dalglish, Eric Cantona, Thierry Henry và Cristiano Ronaldo.
Một phần thưởng xứng đáng cho chiến binh vĩ đại, đội trưởng vĩ đại.
Theo HẢI THANH (Báo Nhân Dân)