Hoa sữa nhỏ, trắng muốt, kết thành chùm, tỏa hương thơm ngát. Mùi hương ấy có người yêu, có người ghét. Nhưng đối với những ai yêu Hà Nội, hương hoa sữa như một bản tình ca ngọt ngào, gợi nhớ về những chiều thu lãng mạn, những con phố nhỏ rợp bóng cây.
Hương hoa sữa len lỏi vào từng ngóc ngách, đánh thức những cảm xúc sâu kín trong lòng mỗi người. Có người thấy vui vẻ, thu thái, có người lại cảm thấy buồn man mác. Nhưng dù cảm xúc gì hương hoa sữa đều mang đến một chút gì đó rất riêng, rất Hà Nội. Hoa sữa đã trở thành một biểu tượng của mùa thu Hà Nội. Hương thơm ấy đã đi vào thơ ca, âm nhạc, trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho những nghệ sĩ.
Nhớ những ngày thu Hà Nội, thong dong dưới hàng cây rợp bóng mát, tiếc trời se lạnh, những cơn gió nhẹ mang mùi hương hoa sữa thật ngọt ngào, ngồi một góc phố yên tĩnh thưởng thức tách trà, với hương hoa sữa pha lẫn, con người trở nên nhẹ nhàng, thư thái. Mùa thu Hà Nội mang đến cảm giác dịu dàng dễ chịu.
Sớm nay, đi ngang đường Nguyễn Văn Linh (phường Mỹ Phước, TP. Long Xuyên) mùi hoa sữa phảng phất, ghé lại hỏi thăm trong khuôn viên của Bệnh viện Đa khoa An Giang, cây mới ra vài hoa nên mùi hương thoang thoảng vào buổi sáng sớm, tối xuống mùi hương nồng nhưng khi cây ra nhiều hoa mùi hương tỏa nặng hơn, ngửi lâu thấy khó chịu cho những ai không quen.
Với tôi, mùi hương đó lại nhớ về Hà Nội, nhớ về sắc thu và mùa thu ấy lại bất chợt ùa về khi hương hoa sữa thoang thoảng. Và với nhiều người cũng từng đặt chân đến ngày thu Hà Nội, từng thưởng thức mùi hoa sữa, họ đã mang hương vị của mùa thu ấy về để cảm nhận sắc thu Hà Nội cho riêng mình, để nhớ về một mùa thu Hà Nội rất riêng, về loài hoa sữa mang vẻ đẹp mộc mạc ấy, ký ức lại ùa về.
ĐĂNG LÂN