Gần đây, bạn đăng ký cho bà tham gia một câu lạc bộ về sức khỏe. Mới đầu, bà không muốn tham gia vì nghĩ rằng mình là người nhà quê, có lối sống khác những người ở thành phố. Nhưng bạn kiên trì, đồng hành cùng mẹ và sau hơn 2 tuần tham gia câu lạc bộ, bà đã có bạn. Các bạn của bà còn đến nhà thăm nhau rất thân tình.
|
Nếu chúng ta cư xử chân thành với người này thì cũng sẽ nhận được sự quan tâm chân tình của người khác (ảnh minh họa)
|
Trong số ấy, bà thân thiết nhất với cô Dinh. Nhiều hôm, bà ghé nhà cô chơi, ở lại ăn cơm trưa, chiều mới gọi đón về. Em gái bạn tôi thường gọi điện dặn phải cẩn thận kẻo bị người ta lừa. Bạn tôi nghe vậy thì cũng “lăn tăn”. Có lẽ cuộc sống hiện nay có quá nhiều cạm bẫy, đua chen nên người ta thường phải đề phòng, lo lắng, kể cả việc quan tâm nhau chân tình cũng khiến người khác nghi ngờ.
Có lần, tôi chỉ cho một cô ngồi cùng chuyến xe cách chăm sóc người bị bệnh xương khớp. Khi về nhà, cô nhắn tin cho tôi nói lời cảm ơn vì chưa thấy ai tận tình như vậy. Tôi nghĩ đơn giản rằng mình biết thì chia sẻ. Bởi thời gian trước, khi mẹ tôi nằm viện, tôi cũng nhận được sự quan tâm chân thành từ những người cùng phòng bệnh.
Hôm ấy, khi vừa hớt hải đem cơm đến viện cho mẹ thì chị cùng phòng nói rằng: “Mẹ em vừa ăn rồi, chị đi mua cho mẹ nên mua luôn cho bác. Tụi em bận việc thì cứ ở nhà, thời gian chăm người bệnh còn lâu nên phải giữ sức khỏe”. Vừa bận việc cơ quan vừa chăm sóc con nhỏ nên khi nhận được sự chia sẻ chân tình ấy, tôi vô cùng biết ơn.
Nhiều đêm, chị còn bảo tôi rằng đằng nào chị cũng trông mẹ nên tôi cứ ở nhà nghỉ ngơi rồi tối hôm sau thay cho chị cũng được. Vì là người ngoài, chưa từng quen biết nhau nên những cử chỉ chia sẻ, đùm bọc ấy khiến tôi thấy mình may mắn và cuộc sống này thân thương quá đỗi.
Gia đình tôi có quen một bác lái xe taxi. Những lúc bận công việc, tôi lại gọi bác đưa con đến trường mầm non. Nhiều lần, con cũng có cảm giác trưởng thành khi tự đi đến trường một mình mà tôi cũng gieo cho con niềm tin vào sự chân thành và tử tế. Chị tôi thường mắng, không được tin người quá mà phải luôn cẩn trọng, cảnh giác. Tôi bảo nên tin vào sự tử tế và chân thành mà mình cho đi. Muốn được tin thì mình phải gieo niềm tin. Bởi lẽ, nếu cứ nghi kỵ, lo lắng, đề phòng thì cuộc sống sẽ vô cùng mệt mỏi.
Người với người sống để yêu nhau. Yêu nhau là tin tưởng, sẻ chia một cách chân thành. Và tôi tin rằng, nếu chúng ta cư xử chân thành với người này thì cũng sẽ nhận được sự quan tâm chân tình của người khác.
Theo TẠ NGỌC ĐIỆP (Báo Gia Lai)