Theo ông Nguyễn Công Danh, năm 1985, vợ, chồng ông 2 lần sang nhượng phần đất vườn và thổ cư cặp bờ kênh Mương Tịnh (ấp Hòa Long 1, xã Long Kiến) của ông Võ Văn Bảy. Lần 1 vào ngày 4-8-1985, phần đất ngang 14,47m, dài 64,69m; lần 2 vào ngày 5-2-1990, chỉ thêm 2m chiều ngang, còn chiều dài như trước. Việc mua, bán này có làm giấy tay, nay đã bị thất lạc. Sau đó, ông được Nhà nước cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCNQSDĐ) phần đất mua năm 1985, còn phần đất mua năm 1990 được cấp 1 phần. Số đất ông sang nhượng phần lớn giáp ranh với ông Lê Văn Hẹ (cha ông Lê Văn Ngân). Trong quá trình sử dụng, ông và ông Hẹ đã thỏa thuận về ranh đất vào năm 2003, có sự chứng kiến của cơ quan chức năng.
Đến năm 2005, ông Hẹ chuyển QSDĐ cho ông Lê Văn Ngân. 2 năm sau, ông Ngân khởi kiện đến TAND huyện Chợ Mới, cho rằng ông Danh lấn ranh đất. Kết quả bản án dân sự sơ thẩm sau đó đã bị hủy. Đến Bản án dân sự sơ thẩm số 278/2011/DSST ngày 29-9-2011, Tòa án buộc gia đình ông Danh tháo dỡ, di dời, giải tỏa mái chái (diện tích 4,9m2) và cây trồng, trả 30,3m2 đất cho ông Lê Văn Ngân. Sau đó, Bản án dân sự phúc thẩm số 142/2016/DSPT ngày 9-6-2016 của TAND tỉnh An Giang quyết định công nhận bản án dân sự sơ thẩm.
Ông Danh chỉ phần đất giáp ranh bị “ép” giao.
“Qua cả 2 bản án xét xử, gia đình tôi bị oan ức. Cụ thể, mốc ranh đất thỏa thuận giữa 2 bên không hề xê dịch, đồng thời phía gia đình ông Ngân xây dựng hàng rào kiên cố, không có việc lấn ranh. Về phần đất ông Ngân khai (ngang mặt tiền:17,19m, ngang mặt hậu:15,17m) là không đúng sự thật. Trong quá trình xem xét, TAND tiến hành đo đạc đến 3 lần, các số liệu có sự khác biệt. Đã vậy, đến khi thi hành án (THA), người thực hiện đã đo đạc, tính mốc ranh như lời khai của ông Ngân trước đó, không xem xét về nguồn gốc phần đất. Nhưng việc tôi đề nghị “TAND có chế tài, xử lý việc phía gia đình ông Ngân cất nhà lấn qua phần đất của tôi” vẫn không được xem xét. Thấy bản án không công minh, việc đo đạc không rõ ràng nên gia đình tôi không đồng ý. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn buộc phải ký tên để thi hành bản án, không biết kêu cứu ở đâu”.
Về việc này, Chi cục thi hành án Dân sự (THADS) huyện Chợ Mới thông tin: “Thi hành bản án đã có hiệu lực pháp luật, chúng tôi đã phân công chấp hành viên tống đạt quyết định THA, xác minh điều kiện THA của người bị THA, có trách nhiệm và đối tượng có liên quan theo quy định. Ngày 20-6, Chi cục THADS huyện ban hành thông báo về việc cưỡng chế THA đối với vợ, chồng ông Nguyễn Công Danh, Trương Thị Bé. Ngày 12-7, đã thực hiện biện pháp tháo dỡ, di dời, giải tỏa mái chái diện tích 4,9m2, các cây trồng lâu năm lấn sang, trả lại 30,3m2 đất (thể hiện tại các điểm 7,8 và 12 theo bản vẽ hiện trạng khu đất tranh chấp do Văn phòng đăng ký QSDĐ lập ngày 6-1-2011), trả lại cho ông Lê Văn Ngân, bà Nguyễn Ngọc Liễu. Việc thực hiện đúng theo quy định của pháp luật”.
Ban Nhân dân ấp Long Hòa 1 (xã Long Kiến) cho biết: “Vụ việc tranh chấp này xảy ra đã rất lâu, hòa giải nhiều lần nhưng không đi đến thống nhất. Các bản án của TAND vừa qua cho thấy, vụ việc đã được giải quyết kết thúc, cơ quan THADS huyện tiến hành THA với sự chứng kiến của nhiều đơn vị, bộ phận liên quan, đông đảo bà con ở đây. Dù phía gia đình ông Danh có phản ứng, nhưng sau đó đã ký tên thực hiện việc tháo dỡ, di dời vật cố định. Trong đó có việc chặt, đốn nhiều cây trồng lâu năm (được cho rằng đã lấn sang bên phần đất của gia đình ông Ngân). Được biết, gia đình ông Danh hiện vẫn còn khiếu nại, kêu oan, chưa chấp nhận ngừng lại”.
Luật sư Trần Ngọc Phước, Đoàn Luật sư tỉnh An Giang nhận định: “Tại phiên tòa phúc thẩm mở ngày 9-6-2016 của TAND tỉnh An Giang, gia đình ông Danh tự nguyện rút nội dung kháng cáo và được Hội đồng xét xử chấp nhận. Do đó, Bản án dân sự sơ thẩm số 278/2011/DSST ngày 29-9-2011 của TAND huyện Chợ Mới đã có hiệu lực pháp luật thi hành. Cơ quan THADS địa phương thi hành vụ việc theo quyết định của bản án đã có hiệu lực pháp luật. Về việc ông cho rằng, “cách đo đạc, tính mốc ranh giới giữa 2 bên có sự chênh lệch lớn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến quyền lợi gia đình”, nếu có đầy đủ chứng cứ chứng minh, ông có quyền khiếu nại, tố cáo để được xem xét, giải quyết bảo vệ quyền lợi chính đáng theo quy định”.
Bài, ảnh: N.R