Kết quả tìm kiếm cho "đêm buồn"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 1655
An Giang có đường biên giới quốc gia dài gần 100km, nằm trên 5 huyện, thị xã, thành phố. Địa hình nhiều kênh rạch, đường mòn, lối mở thuận tiện cho người dân qua lại biên giới, đồng thời cũng là điều kiện thuận lợi để kẻ địch, các đối tượng, tội phạm hoạt động xâm phạm chủ quyền lãnh thổ, an ninh biên giới quốc gia, vi phạm pháp luật. Vì vậy, nhiệm vụ của Bộ đội Biên phòng (BĐBP) tỉnh An Giang càng hết sức nặng nề, đòi hỏi mỗi cán bộ, chiến sĩ (CBCS) phải luôn cao tinh thần trách nhiệm, quyết tâm hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao.
Những địa điểm du lịch Đà Lạt gần trung tâm là nơi mà du khách đến thành phố này lần đầu phải ghé vào check-in ngay. Mỗi địa điểm sẽ có một nét đẹp và sức cuốn hút riêng dưới tiết trời mát lành của Đà Lạt.
Với những tiện ích không cần trao đổi tiền mặt trực tiếp, chủ động thanh toán mọi lúc, mọi nơi một cách an toàn, chính xác... thanh toán không dùng tiền mặt ngày càng được nhiều người dân trên địa bàn tỉnh sử dụng trong các hoạt động mua bán, giao dịch... Qua đó, góp phần vào quá trình chuyển đổi số, phát triển kinh tế số của tỉnh.
Một ngày đầu tháng 5, từ thành phố Vinh, chúng tôi vượt qua chặng đường dài 240km để lên cửa khẩu quốc tế Nậm Cắn, huyện Kỳ Sơn, tỉnh Nghệ An, "xuất ngoại" sang cao nguyên Xiêng Khoảng, thăm cánh đồng Chum.
Ngày 10/6, Thủ tướng ký Công điện số 57 yêu cầu tập trung khắc phục hậu quả mưa lũ và chủ động ứng phó với thiên tai tại các tỉnh miền núi, trung du Bắc Bộ.
Cả nước vối và trà xanh đều có tác dụng thanh nhiệt, thải độc, làm chậm quá trình oxy hóa. Tuy nhiên, uống nhiều trà có thể dẫn tới tình trạng say, mất ngủ.
Hai cô con gái của ông bà đã yên bề gia thất cả rồi. Cô chị có con trai ba tuổi. Cô em có con gái đang tập nói. Đầu năm mới, hai cô cùng cho con về chúc tết ông bà. Bà nằm giữa giường, hai cháu ngồi hai bên.
Hôm nay tôi nhận được tin nhắn vào chiều muộn: dì chủ nhà đã mất từ mấy hôm trước vì đột quỵ. Tôi gấp vội vài bộ áo quần, đáp chuyến xe muộn ra sân bay, mua vé đi TP HCM. Một sự trở về không hẹn trước
Vậy là những ngày thi vào lớp 10 đầy cam go đã qua nhưng ký ức về những ngày ôn thi vất vả vẫn còn mãi trong Yên.
Mùa mưa, con sông Cái hiền hòa giờ nước cuồn cuộn đỏ, hối hả lao về biển. Suốt dọc bờ sông, lên đến tận cầu đường sắt mới thấy con sông có nguyên một bên bờ san sát nhà hàng, quán nhậu. Mùa mưa, hàng quán cũng co ro chờ khách, chiều mưa càng thấm buồn. Ngồi bên rặng tre sũng nước sà bóng xuống dòng sông, cứ cắc cớ trong lòng hỏi có ai đang nhớ về dòng sông tuổi thơ, những ngày lén cha buổi trưa rủ nhau xuống lội đến tím tái người? Để dòng sông ấy cứ theo bước chân mưu sinh mà nhớ mãi.
Tháng 6, những cơn mưa bất chợt đến làm đất trời mát mẻ, dễ chịu hơn sau những tháng nóng nực, oi bức. Một sáng nào trên phố, ta nghe tiếng ve gọi hè, nao nao trước sắc đỏ hoa phượng rợp trời trên những con đường, những sân trường, góc phố. Và những hạ xưa lại ùa về trong ta xao xuyến, bâng khuâng…
Tôi đi làm vào những năm đầu của thập niên 1980. Lần đầu bước chân vào công sở, đang dạ thưa với sếp thì chiếc điện thoại bàn đen bóng ở góc bàn đổ chuông, sếp trả lời gì đó với người đang ở đầu dây bên kia khiến tôi có ấn tượng về chiếc điện thoại đến tận bây giờ. Thời ấy, hầu hết các cơ quan chỉ có vài chiếc điện thoại, lắp ở phòng của các sếp và 1 chiếc ở văn phòng để dùng chung. Điện thoại ở văn phòng thường để trong hộp kính. Hết giờ làm việc, văn phòng khóa hộp lại, đề phòng mọi người sử dụng cho việc riêng. Rồi sau này đến chơi ở nhà bạn, vốn là một gia đình công chức cấp trung, thấy phòng khách bày chiếc piano, bên cạnh có chiếc điện thoại giả cổ… nhìn sang trọng càng khiến ấn tượng của tôi về chiếc điện thoại trở nên mạnh hơn.