Kết quả tìm kiếm cho "đưa em"
Kết quả 85 - 96 trong khoảng 128
Mai Thị Trang, một cô gái chỉ mới 18 tuổi (ngụ ấp Tân Đông, thị trấn Óc Eo, Thoại Sơn, An Giang) nhưng lại mắc căn bệnh hiểm nghèo viêm não. Em luôn khao khát có được sức khỏe, được đi đứng trở lại bình thường nhưng hiện tại gia cảnh em quá khó khăn nên ước mơ ấy giờ quá đỗi xa xôi.
Bản thân bị thoái hóa đốt sống, đi đứng bất tiện, vợ bị bệnh tiểu đường, tai biến mạch máu não. Con gái lớn phải nghỉ làm để chăm sóc cho 2 vợ chồng cùng 6 đứa cháu nhỏ. Cuộc sống hàng ngày của gia đình phụ thuộc vào những đồng tiền làm thuê ít ỏi của con trai út… Đó là hoàn cảnh đáng thương của gia đình ông Mai Văn Lèo và bà Phan Thị Tánh (ngụ ấp Vĩnh Quới, xã Vĩnh An, Châu Thành, An Giang).
Đó là hoàn cảnh không may của anh Nguyễn Văn Tân (47 tuổi, ngụ ấp Tô Trung, xã Núi Tô, Tri Tôn, An Giang) khi đang trên đường đi làm về bị thanh niên đụng xe gây tai nạn rồi bỏ chạy. Vụ tai nạn giao thông làm anh bị đa chấn thương, gia đình không đủ tiền giúp anh điều trị bệnh.
Quá trình chuyển mình ngoạn mục cả về diện mạo lẫn kinh tế - xã hội của huyện Châu Phú (An Giang) đã cho thấy những kỳ tích được xuất hiện ngày càng nhiều.
Hai cô bạn Tú Linh và Linh Chi cứ thay nhau nói về Nghị, nói rất nhiều, cảm giác như Nghị luôn là ánh sáng và là nguồn năng lượng tích cực cho mọi người xung quanh.
Chiều 21-5, Công an thị trấn Chợ Mới (Chợ Mới, An Giang) tổ chức họp dân công khai và thông tin việc không có chuyện bé trai 16 tuổi bị bắt cóc tại địa bàn.
Cả 2 gia đình trong bài viết này đều gặp khó khăn sau khi có người thân qua đời. Những người còn sống nương níu lấy nhau, nhận sự hỗ trợ của họ hàng, xóm giềng. Nhưng mọi sự giúp đỡ cũng chỉ phần nào giúp họ vượt qua khó khăn trước mắt, còn tương lai rất bấp bênh.
Tôi từng nghĩ, nếu một ngày biết chồng cất tiền riêng, tôi sẽ làm ầm ĩ, nhưng lần này, tôi cảm thấy quá may mắn vì "quỹ đen" của chồng.
Mẹ bị tai biến liệt nửa người, ba có vợ khác là hoàn cảnh khó khăn của gia đình em Trương Thị Mỹ My (ngụ tổ 8, ấp Đông Phú 1, xã Vĩnh Thành, Châu Thành, An Giang). Biến cố gia đình làm con đường đến trường của em đầy chông chênh.
Mới vào khu cách ly, lạ chỗ lạ người, cùng với tâm lý “mình có bị nhiễm bệnh không”, hầu hết người được cách ly đều e dè, lo lắng, mọi sinh hoạt cũng rất giữ kẽ. Một, hai hôm đầu tiên, chúng tôi nghe không ít lời than phiền, khó chịu, có khi họ không hợp tác với cán bộ, chiến sĩ. Nhưng càng về sau, tiếng cười đã trở lại, rộn rã và tươi vui. Khu cách ly y hệt như một đại gia đình ấm cúng.
Trời nắng chang chang, ở đâu nóng bức, chứ trước sân nhà ông Khưu Văn Cựu (sinh năm 1944, ngụ ấp Trung Sơn, thị trấn Óc Eo, Thoại Sơn, An Giang) vẫn mát rượi. Bởi cây me cổ thụ hàng trăm năm tuổi đã vươn mình chở che, tỏa bóng cho con người. Dưới bóng mát ấy, chúng tôi lắng nghe ông kể chuyện đời, chuyện nhà, trong cảm giác thư thái.
Trường phổ thông dân tộc nội trú THPT An Giang (tọa lạc TP. Châu Đốc, An Giang) là ngôi trường chuyên biệt cho học sinh học tập và mọi sinh hoạt ăn nghỉ. Do đặc thù này nên công tác phòng, chống dịch bệnh Covid-19 được ban giám hiệu nhà trường đặc biệt quan tâm, các biện pháp thực hiện theo chỉ đạo trong những ngày qua luôn nghiêm túc, tích cực.