Kết quả tìm kiếm cho "Ký ức quê"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 841
Tôi về quê khi trận lũ cuối mùa vừa rút, mang theo hơi lạnh mằn mặn của miền Trung. Con đường làng còn vương đất cát, những lùm cây ngã rạp như vừa trải qua trận thở dài của đất trời.
Biếu tặng lịch Tết từ lâu đã trở thành một nét văn hóa, vừa để tri ân, vừa gửi gắm lời chúc năm mới. Nhưng với không ít người, lịch được tặng được xếp lên nóc tủ, để rồi hết năm lại bỏ đi.
Từ những vùng đất từng ngập bùn mỗi mùa lũ, 2 xã Khánh Bình và Vĩnh Xương hôm nay đang chuyển mình mạnh mẽ. Giờ đây, bộ mặt nông thôn đổi thay, nhiều tuyến đường mới được mở, kinh tế biên mậu sôi động. Người dân đang từng bước đi tới một tương lai no ấm, vững bền.
Đặt chân đến làng du lịch cộng đồng thôn Dỗi ở xã Khe Tre (TP Huế), không ít du khách bị cuốn hút bởi giọng nói, nụ cười hiền lành của cô hướng dẫn viên người dân tộc Cơ Tu Hồ Thị Non.
Bên bờ sông Tiền, trong căn nhà khang trang được Nhà nước hỗ trợ xây dựng, bà Lê Tiến Hương - cán bộ lão thành cách mạng ở xã Vĩnh Xương nâng niu từng tấm ảnh cũ đã úa màu thời gian như những báu vật của một thời máu lửa. Giọng bà chậm rãi, chan chứa niềm tự hào: “Đất này không chỉ có phù sa sông Tiền mà còn có máu và ký ức của bao người nằm lại. Mỗi tấc đất đều in dấu chân người lính cách mạng”.
Từ tay trắng, ông Hồ Phi Thủy đã vươn lên trở thành chủ doanh nghiệp ngọc trai hàng đầu tại Phú Quốc (tỉnh An Giang). Với doanh thu ổn định 85 - 95 tỷ đồng/năm, ông vừa được Trung ương Hội Nông dân Việt Nam vinh danh nông dân Việt Nam xuất sắc năm 2025.
Đối với nhiều người, không gì tuyệt vời hơn cảm giác được thưởng thức một tô phở nóng hổi, thơm ngon bốc khói vào mỗi buổi sáng.
“Thơ ca và nguồn cội”, cuộc thi thơ của Làng Chùa (tên cổ là Hoàng Dương, nay thuộc xã Sơn Tiến, Hà Nội) có tuổi đời hơn 40 năm đã thu hút cả những tên tuổi lớn của thi đàn quốc tế.
Từ quần đảo Hải Tặc xã Tiên Hải giữa biển khơi đến làng Chăm ở xã Châu Phong, những cộng đồng dân cư ở An Giang đang từng ngày giữ gìn giá trị văn hóa truyền thống qua mô hình du lịch cộng đồng.
Không cần quảng cáo dài dòng, nhiều nông dân chọn cách đưa tên mình lên bao bì, nhãn mác sản phẩm. Họ coi đó là danh dự, cam kết chất lượng và cũng là cách gìn giữ văn hóa nông nghiệp quê nhà.
Buổi sớm trên dòng sông Hậu, lớp sương mỏng còn bảng lảng mặt nước. Đứng trên cầu Châu Đốc, tôi nghe tiếng ghe máy chở nông sản hòa cùng giọng đọc kinh trầm ấm của đồng bào Chăm đi lễ. Châu Phong sau hợp nhất, rộng hơn mà cũng bình yên hơn, nhưng trong cái bình yên ấy là một nhịp sống mới đang dâng lên mạnh mẽ giữa đôi bờ sông Hậu.
Từ không gian làng quê đến nhịp sống đô thị, áo bà ba đang trở lại đầy mới mẻ. Giới trẻ khoác lên mình những phiên bản bà ba hiện đại, biến chiếc áo "thôn quê" thành phong cách sống tươi trẻ và giàu cá tính.