Kết quả tìm kiếm cho "Làm món quê"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 2904
Nếu cuối tuần muốn đổi gió, tour du lịch sinh thái 1 ngày Châu Thành – Tắc Cậu (tỉnh An Giang) sẽ là trải nghiệm đáng nhớ.
Mùa lũ, người dân ven biên giới nhộn nhịp với nghề buôn, lể ốc để kiếm thêm thu nhập lúc nông nhàn. Giờ đây, con ốc đồng quê đã trở thành món ngon đặc sản được tiêu thụ rộng rãi ở thành thị.
Trở lại những phum, sóc trong tỉnh, chúng tôi ngỡ ngàng khi những con đường xưa từng “nắng bụi, mưa bùn” nay được bê tông hóa bằng phẳng, nhà tường mọc lên ngày càng nhiều. Giữa cuộc sống hiện đại, tiếng tụng kinh vẫn vang vọng từ những ngôi chùa cũ, quen như nhịp thở. Giờ đây, đời sống đồng bào Khmer đang từng bước vươn lên bằng ý chí, tri thức và lao động, nhưng vẫn “giữ chặt” cội rễ văn hóa của mình.
Trên vùng đất An Giang luôn có những câu chuyện đẹp về nông dân dám “thử” đổi thay “vận mệnh” mảnh đất nơi mình sinh ra. Không ồn ào quảng bá, họ lặng lẽ gây dựng nên những điểm du lịch đậm chất chân quê từ chính đôi bàn tay, giọt mồ hôi và khát vọng vươn lên bền bỉ.
Mùa nước nổi về, nhiều cánh đồng quê tôi như khoác lên mình tấm áo mới trắng xóa bất tận. Đây là mùa của sản vật đồng trù phú, ban tặng cho ngư dân gắn bó cả đời với miệt sông nước Cửu Long.
Hơn 30 năm trước, xóm lò đất Đầu Doi, xã Hòn Đất từng tấp nập ghe thương lái. Giờ nơi đây không còn sầm uất như xưa, nhưng trong cái lặng lẽ ấy, người thợ Lâm Bảo Sơn vẫn miệt mài giữ lửa cho lò đất, như cách anh gìn giữ một phần hồn cốt cha ông.
Tập tành cắm hoa để có thú vui thư giãn sau những giờ làm việc căng thẳng, thành phẩm khéo tay của chị Nguyễn Thị Thanh Thủy, xã Phú An (tỉnh An Giang) được nhiều người chú ý, đặt hàng và trở thành “nghề tay trái” đầy thú vị.
Hơn nửa thế kỷ qua, ở ấp Chí Thành, xã Tân Hội (tỉnh An Giang), nghề đan cần xé song hành trong nhịp sống người dân, gắn liền với thăng trầm đời người. Dù không mang lại lợi nhuận cao, bà con vẫn giữ nghề, vừa tạo thêm thu nhập, vừa gìn giữ nét đẹp văn hóa vùng sông nước.
Có những buổi chiều về ngang xã Giồng Riềng (tỉnh An Giang), gió thổi ngang cánh đồng, hương riềng bay thoảng qua, gợi nhớ bao điều tưởng đã ngủ yên. Thứ mùi ngai ngái, nồng nàn ấy, với người xa quê, chỉ cần thoáng chạm là lập tức đưa về những năm tháng xưa, thời mà ở bờ mương, góc vườn, đâu đâu cũng thấy vài bụi riềng cao đến nửa người, lá xanh đậm, thân chắc nịch.
Khóm là cây trồng chủ lực của xã Vĩnh Tuy được trồng trên vùng đất phèn, mặn, cho thu nhập khá, giúp người dân cải thiện đời sống. Ngoài bán trái tươi, giống cây khóm, người dân địa phương còn nâng cao giá trị khóm bằng những sản phẩm độc đáo, như: Khóm sấy, bánh hoa mai nhân khóm, kẹo khóm, mức khóm, nước ép khóm, nước màu... mang hương vị đặc trưng của vùng đất Gò Quao xưa.
Về đầu nguồn biên giới, men theo mấy nhánh kênh quê, tôi được gặp lại sắc vàng của bông điên điển. Loài hoa dân dã ấy tuy mỗi năm chỉ xuất hiện một lần, nhưng đã trở thành một phần trong ký ức của những ai lớn lên từ vùng lũ.
Những ngày qua, khi tham gia “Sing! Asia” - “đấu trường” âm nhạc quy tụ hơn 30 ca sĩ trẻ đến từ 9 quốc gia, vùng lãnh thổ châu Á, giọng ca Gen Z Phương Mỹ Chi đã thắp sáng niềm tự hào dân tộc. Cô gây ấn tượng không chỉ bởi thành tích vào chung kết, mà còn bởi cách lan tỏa nét đẹp văn hóa Việt Nam qua âm nhạc.