Kết quả tìm kiếm cho "Lở bồi mấy nẻo sông quê"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 63
Về vùng biên giới Nhơn Hưng (TX. Tịnh Biên, tỉnh An Giang), người dân địa phương không còn xa lạ với cái tên Sáu Nhẫn. Bởi ông là “địa chỉ” tin cậy cho những hoàn cảnh khó khăn khi cần giúp đỡ. Với chính quyền địa phương và lực lượng chức năng, Sáu Nhẫn cũng là cá nhân tích cực, góp phần gìn giữ bình yên vùng biên giới.
Đã nhiều năm trôi qua, chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành trên sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
Những ngày đầu năm, cái tên Ðiện Biên lại được nhắc đến thật nhiều trong các hành trình khám phá thiên nhiên hoang sơ miền Tây Bắc, hay du lịch về nguồn nơi ghi dấu Chiến thắng lịch sử Ðiện Biên Phủ "lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu" cách đây 70 mùa Xuân...
Khi bắt đầu quay cuồng với công việc thường nhật, nghĩa là hết Tết. Ngóng đợi cả năm ròng, nhưng Tết chỉ đến vài hôm, nhanh chóng rời đi, để lại những dư âm bồi hồi khó tả.
Cây lúa mùa nổi có thời gian sinh trưởng dài, năng suất thấp nhưng tự thân phát triển, hầu như không tốn phân bón, thuốc bảo vệ thực vật, công chăm sóc. Khi nông dân vừa tận dụng được gốc rạ, đất đai màu mỡ để canh tác rau màu, vừa được bao tiêu lúa giá cao, có thể tận dụng phát triển du lịch (DL) sinh thái, cây lúa mùa nổi sẽ có cơ hội nhân rộng.
Xuân đã về trên mọi nẻo đường của quê hương đất nước. Bức tranh nông thôn trong mùa Xuân càng thêm tươi mới, khởi sắc hơn bởi những điểm sáng trong xây dựng nông thôn mới (NTM). Những vùng quê ngày càng “thay da đổi thịt” với diện mạo mới, khang trang, tươi đẹp.
Những ngày tháng 10 (âm lịch), nước trên đồng rút cạn, ngư dân chộn rộn khai thác cá chạch bán chợ xa. Giờ đây, loài cá đặc sản giàu dinh dưỡng này được ví như “sâm nước” miền Tây, đang cạn kiệt dần trong tự nhiên.
Sự phát triển không ngừng của đời sống xã hội và khoa học kỹ thuật dù có đạt được những thành tựu xuất sắc nhưng theo thời gian, vai trò, vị trí của người thầy và những giá trị bền vững của nghề dạy học vẫn không gì có thể thay thế nổi.
Mờ sáng, những chợ “chồm hổm” được ngư dân mang tôm đến bán rôm rả. Tôm nhảy lách tách, văng nước phù sa, đánh thức chợ quê mùa nước nổi.
Bình minh mang đến cảm xúc tươi mới, bắt đầu một ngày. Chợ nổi Long Xuyên nằm ở cửa ngõ sông Hậu, bắt đầu địa phận tỉnh An Giang. Hai điều “bắt đầu” ấy gặp nhau, tạo thành trải nghiệm thi vị.
Đó là cúi đầu thành kính trước anh linh của Anh hùng liệt sĩ, trước tượng đài bất tử của họ ở nghĩa trang liệt sĩ. Đó cũng là những lần cúi đầu tiễn biệt liệt sĩ, trước khi các chú, các anh yên nghỉ trong lòng đất mẹ yêu thương. Mỗi lần nghiêng mình cúi đầu, là thêm một lần đời sau nhắc nhở mình phải sống xứng đáng với biết bao người đã nằm xuống…
Đó là những mảnh đời bất hạnh, sống trong hoàn cảnh nghèo khó, thiếu thốn, đeo mang bệnh tật quanh năm. Cuộc sống mưu sinh nơi làng quê vốn không đủ xoay xở cơm áo hàng ngày, còn phải tốn kém thêm tiền thuốc trị bệnh. Trong cảnh túng quẫn, họ rất cần sự chia sẻ, giúp đỡ từ những tấm lòng nhân ái trong cộng đồng.