Kết quả tìm kiếm cho "giòn ngọt"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 683
Vùng đất An Giang có nhiều món ăn được Tổ chức Kỷ lục châu Á công nhận kỷ lục về ẩm thực, đặc sản châu Á như gỏi sầu đâu, cơm tấm Long Xuyên, bún cá Châu Đốc...
Ngoài củ hủ dừa, gần đây người dân các vùng trồng khóm An Giang còn khéo léo tạo ra món ăn độc đáo từ củ hủ khóm. Món quê dân dã này trở thành đặc sản níu chân bao khách phương xa, làm xao xuyến người con xa xứ.
Bò xào bông điên điển là món ăn mang hương vị miền Tây đặc trưng, vừa dân dã, đậm đà, kết hợp vị ngọt của thịt bò với hương thơm nhẹ, giòn bùi của bông điên điển.
Giữa vùng quê vốn có thế mạnh về con tôm, cây lúa, anh Lê Trọng Đáng, ngụ ấp Xẻo Lá B, xã Tân Thạnh (tỉnh An Giang) lại chọn hướng đi riêng với nghề trồng dừa lấy củ hủ. Người khác cho rằng nghề “mất công, lâu có ăn”, nhưng anh lại tin tưởng chúng mở ra cơ hội làm giàu bền vững, góp phần nâng giá trị nông sản địa phương.
Xã Tri Tôn (tỉnh An Giang) không chỉ có cảnh đẹp với những ngọn núi xanh tươi, đồng lúa bạt ngàn, mà ẩm thực bản địa cũng là “điểm cộng” níu chân du khách. Hương vị quyến rũ của những món ăn đặc trưng do đồng bào Khmer vùng Bảy Núi chế biến đã chinh phục vị giác của rất nhiều thực khách phương xa. Trong đó, phải kể đến món gỏi đu đủ đâm trên con đường dẫn vào ấp Phnom Pi.
Biển Nam Du xanh như ngọc, đẹp đến nao lòng. Nhưng sau vẻ đẹp ấy là dấu ấn của bao con người đã gắn đời mình với đảo, đó là những ngư dân, những chiến sĩ vẫn ngày đêm bám trụ giữa trùng khơi. Mỗi ngọn sóng như đều đang kể câu chuyện về lòng yêu nước và chủ quyền vững bền của Tổ quốc.
Chuyên gia làm vườn mách một mẹo bảo quản táo tươi ngon suốt mùa đông chỉ với một vật dụng đơn giản, không cần đến tủ lạnh hay công nghệ phức tạp.
Hiện nay, mô hình trồng dưa lưới khá phổ biến trong tỉnh, nhưng trồng bằng phương pháp thủy canh thì chưa nhiều. Tại xã Chợ Vàm (tỉnh An Giang), chị Đỗ Thị Thùy Dương (sinh năm 2003) trồng thành công, mở ra hướng đi mới trong nông nghiệp ứng dụng công nghệ cao.
Búng Bình Thiên - hồ nước trời nằm trên địa phận 2 xã Khánh Bình và Nhơn Hội là một trong những vùng nước ngọt lớn nhất miền Tây Nam Bộ. Mặt hồ xanh biếc quanh năm soi bóng làng Chăm, làng Kinh bình yên bên bờ. Ở nơi con nước và con người cùng thở, những ngư dân, cán bộ và nghệ nhân vẫn lặng lẽ gìn giữ hồ nước trời như giữ một phần linh hồn vùng biên giới.
Vào độ tháng mười, khi con nước tràn bờ, người dân các xã: Hòn Đất, Mỹ Thuận, Giồng Riềng (tỉnh An Giang) lại có thêm thu nhập. Nước về không chỉ mang theo phù sa, mà còn mở ra mùa làm ăn mới với những chùm điên điển vàng rực, những ruộng sen, bông súng tím hồng vươn mình giữa đồng.
Trong nhiều món rau dân dã, củ hủ dừa có lẽ là món khoái khẩu của không ít người, gợi nhớ bao ký ức cho những ai xa quê. Miếng củ hủ trắng, giòn ngọt như giữ cả hương đồng gió nội của vùng đất miền Tây sông nước.
Năm nào cũng vậy, đến lễ hội Nguyễn Trung Trực, lòng tôi lại nôn nao lạ lắm. Không chỉ vì tiếng trống hội, dòng người tấp nập hành hương mà còn vì hương cơm chay từ các trại thiện nguyện lan tỏa khắp đình, hương thơm quen thuộc, gợi thương, gợi nhớ.