Kết quả tìm kiếm cho "loay hoay tìm đường về quê"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 40
Cuối tháng 6 (âm lịch), những chợ cá ở khu vực giáp biên bắt đầu xuất hiện một số loại cá đồng mùa lũ. Với dân quê, cá đồng trở thành một phần trong cuộc sống và với du khách, đó là cái vị thân thương, chân chất của một miền Tây nắng sớm mưa chiều.
Sau buổi lao động và trên đường về nhà, em Nguyễn Hoàng Phúc (sinh năm 1993, ngụ khóm Vĩnh Tây 1, phường Núi Sam, TP. Châu Đốc, tỉnh An Giang) không may bị va chạm giao thông rất nghiêm trọng. Sau thời gian chạy chữa gần 1 năm, những di chứng chấn thương vùng đầu của em vẫn chưa thể khỏi. Gia đình của Hoàng Phúc rất cần sự san sẻ, giúp đỡ từ cộng đồng để giúp em tiếp tục phục hồi chức năng, tìm kiếm cơ hội phục hồi sức khỏe.
Bánh cốm là một trong những món ăn vặt “bất hủ” trong ký ức tuổi thơ của thế hệ 8X, 9X. Giữa “thiên đường” bánh trái đa dạng, thị hiếu ẩm thực thay đổi không ngừng, vẫn còn những cơ sở làm cốm sống hết lòng với nghề. Lò cốm Nguyễn Thu (xã Phú Xuân, huyện Phú Tân) là một trong những nơi điển hình.
Họ là những người nghèo khó mặc dù cả đời cật lực mưu sinh nhưng đến những năm tháng cuối đời vẫn sống trong cảnh khó khăn, mang nhiều chứng bệnh trong người. Tuổi cao sức yếu, không thể đi làm thuê, mướn nên đời sống các gia đình dần rơi vào khó khăn, cần lắm sự quan tâm, chia sẻ từ cộng đồng.
Đó là thành phố biển Phú Quốc (tỉnh Kiên Giang), thiên đường du lịch (DL) của khách xa gần, mà cũng chất chứa bao ước vọng “đổi đời”, cơ may thu nhập rủng rỉnh và những trận làm ăn phỏng tay.
Bên cạnh Sơn Đoòng - hang động hàng triệu năm tuổi và nổi tiếng lớn nhất thế giới, có hơn 350 hang động khác đã và đang được lập bản đồ ở Quảng Bình.
Thành phố Hồ Chí Minh là địa phương trải qua và chịu ảnh hưởng nặng nề nhất trong đợt bùng phát dịch COVID-19 lần thứ 4.
Ngay hôm chúng tôi định lên đầu nguồn huyện An Phú (tỉnh An Giang), gió bấc hồ hởi đổ về. Lỡ hứa với người dân địa phương theo chân họ lúc 4 giờ sáng để xem đổ dớn, tôi đành chịu đựng cơn gió buốt da, mắt nhắm mắt mở khởi hành từ Long Xuyên. Đến nơi, mới 3 giờ 30 phút. Co ro trong ngày gió trở mình, người dân xung quanh ngạc nhiên: “Đúng là 3-4 giờ bà con thường đi đổ dớn ở khu vực biên giới. Nhưng cả năm nay, dịch bệnh ảnh hưởng, muốn đi cũng phải chờ trời sáng mới được nha!”.
Đến giờ này, nếu vẫn còn ngồi đây, dù là để vật lộn với cuộc mưu sinh khắc nghiệt phía trước, thì chúng ta vẫn may mắn hơn hàng triệu người khác trên thế giới này.
Đã gần hết tháng tám, chuẩn bị vào năm học rồi mà tình hình dịch bệnh còn chưa có dấu hiệu giảm xuống.
Ly hương là lựa chọn của đa số lao động nghèo, không có ruộng đất, để tìm kiếm cơ hội mưu sinh tốt hơn. Gặp ngay lúc dịch bệnh, những người xa quê chồng chất thêm nỗi khổ khi bị “kẹt” lại ở xứ người, không việc làm, không thu nhập…
Đó là hoàn cảnh đầy khó khăn của anh Huỳnh Lâm Đồng (ngụ ấp Tân Hiệp, xã Vọng Thê , huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang) không đủ tiền để đi tái khám sau ca mổ tim và ông Danh Hùng (ngụ ấp Tân Đông, thị trấn Óc Eo, huyện Thoại Sơn) bị tai nạn lao động, té gãy xương gót chân không tiền để đến bệnh viện chữa trị.