Yêu cầu giữ lối đi chung

23/04/2020 - 04:50

 - Bà Nguyễn Thị Mười (sinh năm 1952) cùng gia đình con gái Lê Thị Thu Minh (sinh năm 1975, ngụ số 146/7, khóm Tây Khánh 8, phường Mỹ Hòa, TP. Long Xuyên, An Giang) làm đơn kháng cáo Bản án sơ thẩm số 66/2019/DS-ST ngày 21-10-2019 của Tòa án nhân dân (TAND) TP. Long Xuyên. Bản án buộc gia đình bà tháo dỡ, di dời nhà, trả lại 6,1m2 đường đi chung.

Phản ánh vụ việc đến Báo An Giang, bà Nguyễn Thị Mười cho biết, đất tranh chấp là của ông Nguyễn Văn Giác (cha bà) sử dụng từ năm 1952, không một ai tranh chấp. Cha mẹ bà sinh đến 9 người con, nhưng phần lớn chết từ nhỏ, nay chỉ còn bà và người anh Nguyễn Văn Chóng (sinh năm 1940). Gia đình bà sống chung với cha mẹ, còn gia đình ông Chóng cất nhà liền kề, ở riêng. Giữa 2 căn nhà có con đường đi chung khá dài, chiều ngang khoảng 2,5m, tiếp giáp hộ dân để đi ra đường lớn.

“Năm 2000, cha tôi chết. Ngay sau đó, ông Chóng tự động lấy đất của cha mẹ bán cho 4 người. Tôi không ngăn cản và cũng không truy hỏi về số tiền này, dù bản thân hàng ngày bán vé số kiếm sống. Thấy căn nhà chật chội, vợ chồng con trai tôi rời nhà, về quê vợ sinh sống. Đến năm 2012, gia đình tôi được UBND TP. Long Xuyên cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCNQSDĐ), diện tích 57,4m2.

Lúc này, con trai của Thu Minh vừa thi hành nghĩa vụ quân sự xong, trở về nhà Minh ở. Minh sửa chữa lại nhà, cơi nới ra đôi chút, việc này được ông Chóng đồng ý. Hai năm sau, ông Chóng được UBND TP. Long Xuyên cấp GCNQSDĐ nhưng diện tích bao nhiêu, vị trí như thế nào tôi không biết” - bà Mười thông tin.

Bà Nguyễn Thị Mười trình bày sự việc với phóng viên

Bổ sung vụ việc, bà Lê Thị Thu Minh cho biết: “Dù gia đình tôi cơi nới đôi chút, nhưng vẫn được giữ nguyên trạng đường đi chung. Thời điểm đó, cậu Chóng không phản đối, ngăn chặn. Tuy nhiên, vừa qua cậu lại khởi kiện ra tòa án, buộc chúng tôi tháo dỡ, di dời nhà, trả lại 6,1m2 đất. Số đất là của ông bà ngoại để lại cho mẹ tôi và cậu Chóng cùng thụ hưởng.

Nhưng mẹ tôi chỉ hưởng 57,4m2, còn cậu tôi hưởng đến 149m2, chưa kể phần đất cậu tự đem bán trước đó. Cậu Chóng hỗ trợ 2 triệu đồng cho gia đình tôi tháo dỡ, di dời nhà, trả lại đất, cho đi con đường chung. Gia đình tôi kháng cáo bản án sơ thẩm, yêu cầu tòa án xem xét, giải quyết thỏa đáng cho quyền và lợi ích hợp pháp của gia đình tôi nhiều năm bị xâm hại nghiêm trọng. Đồng thời, yêu cầu xem xét lại việc cấp GCNQSDĐ đối với ông Nguyễn Văn Chóng”.

Theo Bản án số 66/2019/DS-ST ngày 21-10-2019 của TAND TP. Long Xuyên, tòa án chấp nhận yêu cầu khởi kiện của vợ chồng ông Nguyễn Văn Chóng, bà Nguyễn Thị Kim Dơn; buộc bà Nguyễn Thị Mười tháo dỡ, giải tỏa, di dời nhà và các vật kiến trúc trên đất, trả lại 6,1mcho gia đình ông Chóng; công nhận sự tự nguyện của gia đình ông Nguyễn Văn Chóng hỗ trợ bà Mười số tiền 2 triệu đồng.

Luật sư Phan Văn Được (Đoàn Luật sư tỉnh An Giang) cho biết, chủ sở hữu bất động sản gặp phải tình trạng vây bọc bởi các bất động sản của các chủ sở hữu khác mà không có, hoặc không đủ lối đi ra đường công cộng, sẽ được pháp luật bảo vệ. Cụ thể, tại Điều 254 của Bộ luật Dân sự hiện hành quy định “Quyền về lối đi qua”, chủ sở hữu có bất động sản có quyền yêu cầu chủ sở hữu bất động sản vây bọc dành cho mình một lối đi hợp lý trên phần đất của họ. Lối đi do các bên thỏa thuận, bảo đảm thuận tiện cho việc đi lại và ít gây phiền hà cho các bên. Lối đi được mở liền kề thuận tiện và hợp lý nhất, có tính đến đặc điểm cụ thể của địa điểm, lợi ích của bất động sản bị vây bọc và thiệt hại gây ra là ít nhất cho bất động sản có mở lối đi. Người hưởng quyền về lối đi qua phải đền bù, trừ trường hợp do pháp luật quy định, hoặc có thỏa thuận khác.

Bài, ảnh: N.R