Ông Vương Bang Thông chỉ cửa nhà thường bị người lạ mặt ném đá, phá rối
Phản ánh vụ việc đến Báo An Giang, ông Vương Bang Thông trình bày: “Nguồn gốc phần đất 207m2 gia đình tôi đang ở là của ông bà nội nuôi (Lê Bang Thiết, Vương Thị Ngộ) cất nhà ở từ năm 1946 ở con rạch Trà Mơn này. Do không có con, ông bà nội nhận cha tôi làm con. Sau ngày ông bà nội chết, cha mẹ tôi cùng người cô ruột (Vương Thị Tú Chi) quản lý và ở ổn định, không ai tranh chấp. Đến năm 2008, tôi sửa chữa căn nhà, phát hiện phần đất (cha mẹ và cô Chi giao chủ quyền cho tôi) bị vợ chồng ông Lê Toàn Trung, Phan Thị Sáu (ngụ liền kề) đã làm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (GCNQSDĐ) phần lớn của diện tích. Sau đó, vợ chồng tôi gửi đơn đến Thanh tra, Phòng Tài nguyên và Môi trường TP. Long Xuyên, yêu cầu xem xét, giải quyết. Đến ngày 6-2-2012, UBND TP. Long Xuyên ra quyết định thu hồi và hủy GCNQSDĐ số H.01510kA ngày 11-10-2007 đối với ông bà Lê Toàn Trung, Phan Thị Sáu”. Cũng theo ông Thông, đã 4 năm kể từ ngày khiếu nại, ông tưởng vụ việc đã lắng xuống. Bất ngờ, vợ chồng ông Trung, bà Sáu khởi kiện vụ việc ra tòa án. Từ đó, việc buôn bán của gia đình ông Thông gặp khó khăn, đặc biệt là tài sản trong nhà rất khó bảo quản.
Qua ý kiến và trình bày của ông Lê Toàn Trung, bà Phan Thị Sáu ở địa phương, Tòa án nhân dân (TAND) TP. Long Xuyên thông tin: “Gia đình ông bà sở hữu ngôi nhà, đất diện tích 712m2 được UBND thành phố cấp GCNQSDĐ vào năm 2007. Nguồn gốc đất này là của ông bà nội bà Sáu (Phan Văn Cơ, Hồ Thị Lư) mua trước năm 1975, có xác lập mua bán rõ ràng, hợp pháp. Sau ngày ông bà nội chết, để lại nhà đất cho ông Phan Văn Cưng (cha bà Sáu) quản lý, sử dụng. Đến năm 2003, ông Cưng chết, để lại đất cho bà Sáu quản lý, sử dụng và làm GCNQSDĐ vào năm 2007. Trong thời gian quản lý, sử dụng, gia đình bà có cho ông Lê Bang Thiết, bà Vương Thị Ngộ ở nhờ trên đất trước năm 1975. Lúc gia đình bà Sáu làm GCNQSDĐ, dù có căn nhà nhưng lại không người ở. Năm 2008, ông Vương Bang Thông về đất này ở sau ngày vợ chồng bà Sáu làm “giấy đỏ”. Phần đất tranh chấp không thuộc chủ quyền của ông Thông”.
Qua tìm hiểu vụ việc, đặc biệt từ Kết luận thanh tra số 17/KL-TTr ngày 21-10-2011 của Chánh Thanh tra TP. Long Xuyên và Tờ trình số 72/TTr- TNMT ngày 3-2-2012 của Phòng Tài nguyên và Môi trường thể hiện: trên phần đất của ông Trung, bà Sáu quản lý và khi đăng ký cấp GCNQSDĐ tồn tại căn nhà ông Trung, bà Sáu và căn nhà của ông Thiết, bà Ngộ xây dựng từ năm 1962. Sau ngày ông Thiết và bà Ngộ chết, căn nhà được bà Vương Thị Tú Chi và ông Vương Bang Thông quản lý, sử dụng”. Sau phiên xét xử sơ thẩm “Khiếu nại quyết định hành chính về việc thu hồi GCNQSDĐ” ngày 19-9-2013, TAND TP. Long Xuyên quyết định bác yêu cầu khởi kiện của ông Lê Toàn Trung và bà Phan Thị Sáu (yêu cầu hủy Quyết định số 03/QĐ-UBND của UBND TP. Long Xuyên ngày 6-2-2012). Sau đó, không đồng ý phán quyết của tòa án, ông Trung và bà Sáu làm đơn khởi kiện vụ việc đến TAND tỉnh. Tại phiên tòa xét xử phúc thẩm ngày 5-3-2014 về “Khiếu kiện quyết định hành chính trong lĩnh vực thu hồi GCNQSDĐ”, TAND tỉnh quyết định: không chấp nhận kháng cáo của ông bà Lê Toàn Trung, Phan Thị Sáu, giữ nguyên bản án sơ thẩm số 05/2013/HCST ngày 19-9-2013 của TAND TP. Long Xuyên. Bị bác yêu cầu, ông Trung và bà Sáu tiếp tục khởi kiện đến TAND TP. Long Xuyên tranh chấp về tài sản trong vụ án dân sự. Về việc này, TAND TP. Long Xuyên đã thụ lý vụ án, đang thực hiện các bước theo quy định và ngày 30-7 thực hiện việc thẩm định, ghi nhận hiện trạng về tài sản tranh chấp.
UBND xã Mỹ Hòa Hưng cho biết: “Vụ việc tranh chấp giữa 2 gia đình diễn ra đã lâu. Địa phương đã vận động, tổ chức hòa giải đến 3 lần, nhưng tất cả đều không thành. Địa phương đã thực hiện nhiệm vụ theo đúng quy định của pháp luật, đang cử cán bộ tham gia buổi xem xét vụ việc, thẩm định tài sản sắp tới theo thông báo của TAND TP. Long Xuyên. Vụ việc này đã được TAND 2 cấp xét xử ít nhất 2 lần, đó là chưa kể nhiều lần bị tạm hoãn với nhiều lý do. Địa phương rất mong vụ việc được phân định rõ ràng để kết thúc việc khiếu nại, nhằm hàn gắn tình hàng xóm vốn chia cắt mối quan hệ từ khá lâu”.
Bài, ảnh: N.R