Tranh thủ tiếp chúng tôi vào ngày mưa gió, với đôi mắt trĩu nặng nhiều lo âu, chị Thảo chia sẻ: “Tôi có 3 đứa con, tất cả đều chăm ngoan và học giỏi. Đứa con gái lớn hiện là sinh viên năm thứ 2 Trường Đại học Cần Thơ, 2 đứa con trai học lớp 6 và 4. Tôi bị bệnh vảy nến đã 12 năm, ban đầu chỉ là những vết mụn đỏ, mọc li ti trên đầu, sau đó bong vẩy. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ do da đầu bị gàu. Thời gian sau, các khớp bị thương tổn, vết đỏ lan ra nhiều hơn khiến tôi ngứa ngáy, đau rát khó chịu. Đi khám ở Bệnh viện Da liễu Cần Thơ được bác sỹ kết luận tôi bị bệnh vẩy nến mủ toàn thân, phải uống thuốc điều trị liên tục và lâu dài”.
Kể từ khi bị bệnh, gia đình chị Thảo rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn. Mọi chi phí sinh hoạt và nuôi con ăn học đặt lên vai anh Vương Đức Đạt (sinh năm 1979, chồng chị Thảo). Với công việc phụ hồ, thu nhập khoảng 200.000 đồng/ngày nhưng công việc của anh Đạt cũng không ổn định. Tất cả các chi phí sinh hoạt hàng ngày, nuôi con ăn học rồi tiền lo cho vợ đi khám bệnh ở TP. Cần Thơ cứ thi nhau ập đến với đôi vợ, chồng trẻ.
Thấy cuộc sống gia đình quá khó khăn, mặc dù bị bệnh hành hạ, đau đớn nhưng chị Thảo vẫn cố gắng đi bán vé số để kiếm thêm tiền. Mỗi ngày, chị bán khoảng 50-60 tờ vé số, kiếm thêm khoảng 50.000 đồng. Còn căn bệnh hiện tại như một nỗi ám ảnh cứ hành hạ toàn thân chị, bong tróc hết cả da, không sót chỗ nào. Thậm chí, mồ hôi thoát ra ngoài không kịp, thấm vào trong vết lở loét, khiến chị càng đau đớn. Vì bị bong tróc nên lớp da toàn cơ thể trông mỏng dính, chỉ cần va chạm nhẹ cũng khiến nổi u tím bầm.
Chị Thảo và 2 con nhỏ
Đêm dài mất ngủ vì ngứa, vì đau là chuyện xảy ra hàng ngày mà chị Thảo phải chịu đựng. Lúc đầu, mới mắc bệnh chị rất tự ti và mặc cảm, hoang mang, bất lực, xa lánh mọi người. Có lúc chị Thảo đau đớn, tuyệt vọng tưởng chết đi. Nhưng rồi khi chồng, con chị tìm hiểu về bệnh vảy nến, biết rằng bệnh không lây nhiễm đã chia sẻ, thông cảm và động viên chị. Tuy nhiên, căn bệnh của chị không thuyên giảm mà ngày càng nặng hơn, mặc dù gia đình đã cố gắng chữa trị.
Hiện tại, sức khỏe chị Thảo ngày càng suy yếu dần, chị không đi bán vé số được nữa, cuộc sống gia đình càng khó khăn hơn. “Tôi mong mình được trị hết bệnh để có thể tiếp tục bán vé số nuôi con ăn học. hoàn cảnh như hiện tại, tôi sợ không thể nào lo cho các con được” - chị Thảo hy vọng. Thế mới thấy tấm lòng người mẹ bao la biết nhường nào. Dù lúc khó khăn nhất, bệnh tật hành hạ nhiều nhất, chị Thảo vẫn nghĩ đến tương lai của con mình. Xót thương và thấu hiểu cho hoàn cảnh khó khăn của chị Thảo, bà con lối xóm đều thông cảm, chia sẻ và không kỳ thị, xa lánh. Người thì cho gạo, người thì cho tiền giúp chị có tiền trị bệnh và vượt qua khó khăn.
Phó Chủ tịch UBND xã Vĩnh Phú Nguyễn Trung Hiếu cho biết: “Gia đình chị Thảo thuộc diện hộ nghèo. chị là người mẹ, người vợ tần tảo, chịu thương, chịu khó được bà con quý mến. Trước hoàn cảnh khó khăn của chị, chính quyền địa phương đã hỗ trợ chị cất được căn nhà khang trang, che mưa, che nắng. Ngoài ra, chúng tôi giúp đỡ chị một phần kinh phí để đi lại, điều trị bệnh. Song, bệnh của chị ngày càng nặng, nuôi thêm 3 con đang tuổi ăn học. Chúng tôi hy vọng các nhà hảo tâm rộng lòng giúp đỡ để chị có chi phí trị hết căn bệnh vẩy nến, sớm ngày quay lại cuộc sống bình thường như bao người”.
PHƯƠNG LAN