Thoang thoảng đâu đây mùi hương rất đặc trưng của hoa dâu da. Thật lạ nếu nói trong hương có vị, nhưng nếu thực sự hòa cùng nhịp thở của đất trời, ta có thể cảm nhận được cái vị chua chua, man mát trong hương hoa ấy. Những vầng hoa dâu da trắng ngà như làm cho sắc màu tháng Ba thêm tươi mới.
|
Ảnh minh họa: Báo Tin tức |
Nghe tiếng gọi của khách, ông lão cắt tóc chạy vội ra. Vừa lách cách tiếng kéo, ông vừa tâm sự rằng đang giã cua cho bữa ăn trưa. Ông chép miệng rằng giờ hầu như con gì cũng có thể nuôi. Cua cũng thế. Rồi ông nhớ đến những con tôm của cái thuở khu đô thị mới này còn là đồng bãi: “Tôm tháng Ba mưa rào đầy trứng. Tôm tự nhiên nó khác lắm, kho xong đỏ au chứ không nhợt nhạt như tôm nuôi, ăn thơm phức, rắn đanh”.
Tiếng kéo ngừng vang cũng là lúc ông thả mình trên chiếc ghế ngả kê ở vỉa hè, ngước mắt thư thái nhìn tán lộc vừng cổ thụ chờ đợi những mành hoa đỏ. Ông bảo, sau mỗi lần trút lá, nẩy lộc, thường thì lộc vừng sẽ trổ hoa.
Tháng Ba không chỉ có những tia nắng mới mà thường mang đến những cơn mưa. Mưa tưới tắm để chồi non háo hức cựa mình. Nhưng lạ là mấy tháng nay mưa rất ít. Những đợt gió mùa Đông Bắc cứ khoan nhặt nối nhau cho dù xuân đang dần chín. Chẳng thế mà vừa rồi trong cuộc gọi điện thoại từ quê xuống, bác tôi bảo rằng, mấy tháng ròng không có nổi một trận mưa cho ra mưa nên cây trồng chết nhiều, nhất là trong vườn của những gia đình cửa khóa then cài rời quê ra phố thị.
Ngẫm đến chuyện rét muộn, chuyện nắng, chuyện mưa, lại nhớ đến khuôn mặt chất chứa nỗi khắc khoải chờ mong của người hàng xóm yêu cây cảnh. Chẳng là anh mua được cây lộc vừng cảnh rất bề thế, mang ngâm nước vì nghe người ta nói lộc vừng ngâm nước sẽ sai hoa. Lộc non đã hé nhưng vì cây chưa thuần chậu, cộng thêm những trận rét liên miên và trời thiếu nắng nên lộc cứ lụi dần rồi khô quắt. Bởi thế anh mong sao đừng có thêm những trận gió mùa Đông Bắc, mong nắng bừng lên, mưa rào trút xuống để lộc non thức giấc, cựa mình...
Ở khu đô thị mới này có những gia đình từ quê chuyển tới. Họ vẫn thường hoài niệm về những góc vườn quê, nhớ nhung những loại cây trồng thân thuộc. Thế nên có vài nhà mua những cây bưởi lớn trồng ở vỉa hè trước cửa. Tháng Ba, từng chùm quả bưởi non xanh to như viên bi ve đã lấp ló sau tán lá. Loáng thoáng trên cành vẫn còn những chùm hoa sót lại đang lặng lẽ thắp lên nền trời những nụ cười xinh. Hương bưởi cuối mùa dịu dàng len theo từng cơn gió xuân nhè nhẹ. Dưới gốc bưởi có những cành khỏe khoắn gai chi chít. Chợt nhớ đến bát ốc luộc nơi quê nghèo những ngày xa cũ. Ốc chấm với nước mắm có vị ấm nóng của gừng, thơm phức của lá chanh. Ngon đấy, nhưng chưa đủ vị, mà ốc phải được khêu bằng những chiếc gai vừa được vặt từ cây bưởi trong vườn. Ăn ốc như thế mới tròn vị thơm ngon...
Tháng Ba mang những hương vị, âm thanh, sắc màu tươi mới.
Tháng Ba đưa ta về những khoảng trời xưa cũ, những ngày tháng đã xa.
Tháng Ba đem tới những hân hoan xen lẫn khắc khoải mong chờ...