Tuy tuổi đời còn khá trẻ nhưng Nghĩa là đối tượng thiếu sự quan tâm, giáo dục của gia đình, không biết cố gắng lao động, thích tụ tập bạn bè, nghiện chất ma túy. Mặc dù vậy, Nghĩa vẫn được chính quyền địa phương tạo điều kiện để được cai nghiện tự nguyện tại gia đình và cộng đồng từ tháng 12/2023 đến 12/2024.
Thế nhưng, quá trình cai nghiện tại gia đình, Nghĩa không biết sửa đổi bản thân mà ngược lại trở thành kẻ phạm tội với tính chất côn đồ. Khoảng 8 giờ ngày 17/1, đang trong thời gian cai nghiện chất ma túy, Nghĩa bỗng dưng nhớ đến chuyện mâu thuẫn đánh nhau với Thọ tại xã Hòa Bình Thạnh vì cả hai cùng thương T.T.B.N (sinh năm 2002), nhưng lúc đó đánh không lại nên giờ muốn trả thù.
Nghĩa lén lút lấy cây dao giấu trong người rồi nhờ ông nội (Nguyễn Văn Hoàng, sinh năm 1964, ngụ ấp Phú Hòa 1) chạy xe môtô không rõ biển số đến chở Nghĩa qua nhà Trương Thị Diệu (sinh năm 1980, ngụ ấp Bình An 2, mẹ ruột N.).
Bị cáo Nghĩa nghe tuyên án
Khi đến nhà Diệu, Nghĩa xông thẳng vào phòng của N. thì gặp Thọ đang nằm, Nghĩa cầm dao đâm Thọ. Sau khi gây án xong, Nghĩa đi bộ về nhà. Thọ được N. và người nhà cùng đưa đến Bệnh viện Đa khoa trung tâm An Giang cấp cứu. Đến khoảng 16 giờ 30 phút cùng ngày, bà Diệu đến Công an xã An Hòa trình báo vụ việc. Sau đó, Nghĩa cũng đến Công an xã Bình Hòa trình diện.
Theo đó, Công an xã An Hòa tiếp nhận tin báo về tội phạm, xác minh ban đầu và báo cáo về Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Châu Thành tiến hành điều tra xác minh theo thẩm quyền. Sau khi làm việc, Cơ quan điều tra cho gia đình bảo lãnh Nghĩa về nhà chờ xác minh, xử lý.
Sau khi được cấp cứu điều trị, đến ngày 22/1, Thọ ra viện với thương tích 12%. Do Nghĩa không từ bỏ được chất ma túy nên bị UBND xã Bình Hòa lập hồ sơ đề nghị đưa đi cai nghiện bắt buộc tại Cơ sở cai nghiện ma túy tỉnh. Sau quá trình điều tra ban đầu, đến ngày 15/3, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Châu Thành ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can và lệnh bắt tạm giam đối với Nghĩa về hành vi “Cố ý gây thương tích”.
Tại phiên tòa sơ thẩm, bị cáo thể hiện sự ăn năn hối cải khi đã có hành động sai trái với bị hại. Bị cáo thừa nhận hành vi của mình là vi phạm pháp luật. Ngoài ra, ông Hoàng cũng khai rằng không biết bị cáo mang dao đi đâm bị hại, chỉ nghĩ rằng đi gặp bạn bè. Theo Hội đồng xét xử phân tích, bị cáo Nghĩa là người có đủ năng lực chịu trách nhiệm hình sự, bản thân bị cáo là người nghiện ma túy, được tạo điều kiện để cai nghiện tự nguyện tại gia đình và cộng đồng.
Thế nhưng, quá trình cai nghiện tại gia đình, bị cáo không biết sửa chữa để trở thành công dân tốt, có ích cho gia đình và xã hội mà tiếp tục phạm tội. Hành vi của bị cáo Nghĩa thể hiện bản tính côn đồ, xem thường pháp luật, nguy hiểm cho xã hội, trực tiếp xâm phạm đến sức khỏe của người khác được pháp luật bảo vệ.
Đối với ông Hoàng là người điều khiển xe chở Nghĩa đến nhà Diệu gây án, nhưng ông Hoàng không biết mục đích của Nghĩa là mang dao đi tìm Thọ đâm nên không có căn cứ xử lý đối với ông Hoàng. Kết thúc quá trình xét xử, Tòa án nhân dân huyện Châu Thành quyết định xử phạt bị cáo Nghĩa 2,5 năm tù vì tội “Cố ý gây thương tích” theo quy định tại Điểm đ, Khoản 2, Điều 134 Bộ luật Hình sự.
Qua vụ án cho thấy việc quan tâm, giáo dục các thanh, thiếu niên đang trong quá trình trưởng thành là vấn đề quan trọng đối với cuộc sống tương lai. Rất cần sự uốn nắn của gia đình, người thân để hình thành nhân cách lành mạnh cho thế hệ trẻ.
NGUYỄN HƯNG