Câu chuyện thu hút và trọng dụng người tài ở Đà Nẵng không mới nhưng mỗi lần được nhắc lại đều gợi nhiều suy nghĩ. Từ những năm 2000, thành phố đã mạnh dạn ban hành các cơ chế riêng, dám trả lương cao, dám giao việc lớn và quan trọng hơn là dám tin tưởng ở người tài. Khi không ít nơi còn ngần ngại, Đà Nẵng đã “trải thảm đỏ” với một tấm lòng chân thành, xuất phát từ khát vọng xây dựng một đô thị năng động, hiện đại và nhân văn.
Chính sách mới, với mức lương có thể lên tới 150 triệu đồng/tháng là bước tiến cụ thể hóa tinh thần ấy trong bối cảnh mới. Nó cho thấy Đà Nẵng không ngần ngại đầu tư cho trí tuệ, coi chất xám là nguồn vốn quý nhất. Đằng sau con số là một thông điệp: Muốn đi nhanh, phải có người giỏi; muốn phát triển bền vững, phải biết trọng dụng người tài.
Tuy nhiên, thu hút chỉ là khởi đầu. Giữ được người tài và tạo môi trường để họ phát huy mới là thước đo thành công. Một chính sách dù hấp dẫn đến đâu cũng khó bền nếu thiếu đi cơ chế minh bạch, khuyến khích sáng tạo, khơi dậy tinh thần dấn thân và cống hiến. Người tài cần môi trường tin cậy, được giao quyền, được lắng nghe và được bảo vệ để dám nghĩ, dám làm.
| Giữ được người tài và tạo môi trường để họ phát huy mới là thước đo thành công. Một chính sách dù hấp dẫn đến đâu cũng khó bền nếu thiếu đi cơ chế minh bạch, khuyến khích sáng tạo, khơi dậy tinh thần dấn thân và cống hiến. Người tài cần môi trường tin cậy, được giao quyền, được lắng nghe và được bảo vệ để dám nghĩ, dám làm. |
Từ câu chuyện Đà Nẵng, có thể nhìn rộng ra cả nước. Trong bối cảnh hệ thống chính quyền địa phương đang được sắp xếp theo mô hình hai cấp tinh gọn, hiệu lực; trong khi công cuộc chuyển đổi số và hội nhập quốc tế ngày càng sâu rộng, thì nhu cầu về nguồn nhân lực chất lượng cao lại càng cấp thiết. Bộ máy tinh gọn đòi hỏi người giỏi thật sự; chuyển đổi số đòi hỏi trí tuệ sáng tạo và tư duy đổi mới; còn hội nhập quốc tế đòi hỏi bản lĩnh, tầm nhìn và khả năng thích ứng.
Do đó, không chỉ Đà Nẵng mà mỗi địa phương, mỗi ngành, mỗi cấp cần xem việc thu hút và trọng dụng nhân tài là chiến lược dài hạn, là mệnh lệnh của phát triển. Chính sách về lương, thưởng, đào tạo chỉ là điều kiện cần; điều kiện đủ phải là một nền văn hóa công vụ minh bạch, trọng thực tài và biết lắng nghe.
Người tài đến và ở lại không vì khẩu hiệu mà vì họ thấy mình được tôn trọng, được cống hiến và được tin tưởng. Khi mỗi địa phương đều nuôi dưỡng tinh thần ấy, luôn lấy con người làm gốc, lấy trí tuệ làm nền, lấy niềm tin và trọng thị làm sợi dây gắn kết lâu bền, nguồn nhân lực của đất nước sẽ càng trở nên mạnh mẽ. Đó cũng chính là con đường để Việt Nam vững bước trong thời kỳ chuyển đổi số và hội nhập bằng sức mạnh của những con người có trí, có tâm và có khát vọng phụng sự đất nước.




Đọc nhiều