Kết quả tìm kiếm cho "đêm buồn"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 1649
Quýt không chỉ là loại quả ngon mà còn có tác dụng chữa bệnh.
Vợ đẹp, đàn con cháu đông đúc đứa nào cũng khỏe mạnh, thông minh đĩnh ngộ, cơm ngày ba bữa anh ăn rất ít nhưng người vẫn khang thái như thường.
Len ôm con gà vào bụng, bước thấp cao trên con đường đầy đá sỏi. Mẹ quang gánh đi phía sau. Sương sớm đùn lên hai bên con dốc, những ẩm ướt và thoáng lạnh sớm mai phủ buông trên bóng hai người lầm lũi đi về phía chợ...
Lan ngồi tựa đầu vào bờ vai vững chãi của Hiên. Trăng đêm nay đẹp quá, ánh sáng dìu dịu từ thinh không, đi vào mặt nước sông rồi phản xạ lên đôi má trắng ngần của Lan. Đêm nay, Lan đẹp như bông hoa lê vừa trải qua cơn mưa phùn lắc rắc, như giọt sương trên đầu ngọn cỏ lúc bình minh. Hương tóc thơm bồ kết để gió cuốn đi, át cả mùi bùn non sắp điêu tàn vì con nước lớn.
Từng là lao động chính của gia đình, nhưng anh Bùi Văn Lâm (49 tuổi, ấp Hòa Thới, xã Định Thành, huyện Thoại Sơn) và anh Ngô Văn Pháp (34 tuổi, khóm Xuân Biên, phường Tịnh Biên, TX. Tịnh Biên) chẳng may mắc bệnh hiểm nghèo, đang rất cần các nhà hảo tâm giúp đỡ.
Sau khi bị lực lượng chức năng phát hiện truy cản, Phan Thanh Vân (sinh năm 1990, ngụ xã Bình Long, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang) bất ngờ tông thẳng vào lực lượng, nhằm mục đích tẩu thoát, gây ảnh hưởng đến tài sản, sức khỏe và tính mạng của lực lượng tuần tra kiểm soát. Với hành động ngông cuồng của mình, Vân phải trả giá bằng 1 năm tù giam.
Bức xúc vì vô cớ bị đập phá tài sản, ông Trần Ngọc Điền (ngụ ấp Bình Trung, xã Bình Mỹ, huyện Châu Phú) gửi đơn cầu cứu đến các cơ quan chức năng nhờ can thiệp.
Ngoài vàng da, vàng mắt, ngứa da, người mắc bệnh gan thường có triệu chứng buồn nôn, ăn không ngon miệng, chán ăn.
Không ít người, khi đã gắn bó đời mình nhiều năm với biển đảo, dù còn nhiều thiếu thốn, thời tiết khắc nghiệt, đã lần nữa tìm cơ hội ở lại, chưa muốn về đất liền. Nếu ai có trở lại đảo Trường Sa đôi lần, vẫn có thể bắt gặp bóng dáng thân quen của những người dân, vài năm lại chuyển tới sống ở đảo mới, nhưng luôn hồn hậu cười tỏa sáng...
Quyên nằm nghe những âm thanh lọt qua khe cửa sổ, vài tiếng còi xe kêu chói gắt trong đêm. Đường vắng, những lối đi thừa thãi, tiếng còi xe giận ai mà phải réo rắt inh ỏi?
Lòng tháng năm theo cơn gió lang thang…/Ô cửa thân thương bỗng thấy xa vời vợi...
Khi màn đêm buông tĩnh mịch, cũng là lúc ngư phủ lầm lũi mưu sinh bằng nghề cào cá trên sông Hậu. Quanh năm, họ lấy ghe làm nhà, trăng sao làm bầu bạn, xuôi ngược đó đây theo con nước châu thổ Cửu Long.