Kết quả tìm kiếm cho "người dân xóm đạo"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 1730
U Minh Thượng (tỉnh An Giang) là vùng căn cứ cách mạng kiên trung suốt 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ xâm lược. Trên mảnh đất rừng tràm này, tinh thần bất khuất đã ăn sâu vào máu thịt bao thế hệ. Hôm nay, truyền thống ấy tiếp tục được hun đúc trong mùa tuyển quân.
Sương sớm còn phủ trắng mặt sông, dấu chân người lính biên phòng đã in dài dọc tuyến biên giới Vĩnh Xương, Khánh Bình. Từ những bước tuần tra biên giới đến từng hoạt động gắn kết dân sinh, tình quân - dân nơi đây đã tạo nên sức mạnh bền vững, bảo vệ chủ quyền đất nước, vun đắp đời sống bình yên vùng biên giới.
Công tác dân số và phát triển ở An Giang có nhiều chuyển biến tích cực. Việc khuyến khích mỗi cặp vợ chồng sinh đủ 2 con bước đầu lan tỏa trong toàn xã hội, tỷ số giới tính khi sinh cơ bản giữ ổn định mức cân bằng tự nhiên.
Biếu tặng lịch Tết từ lâu đã trở thành một nét văn hóa, vừa để tri ân, vừa gửi gắm lời chúc năm mới. Nhưng với không ít người, lịch được tặng được xếp lên nóc tủ, để rồi hết năm lại bỏ đi.
Văn minh lúa nước ở Đồng bằng sông Cửu Long không chỉ gắn với sản xuất nông nghiệp mà còn là nền tảng văn hóa – xã hội hình thành từ dòng sông, hạt lúa và đời sống cộng đồng. Trước tác động của biến đổi khí hậu và chuyển dịch sinh kế, việc giữ gìn bản sắc châu thổ đặt ra yêu cầu phát triển hài hòa giữa kinh tế, môi trường và các giá trị văn hóa.
Với phương châm sống tốt đời, đẹp đạo, đồng bào Công giáo xã Phú An (tỉnh An Giang) luôn thực hiện tốt chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, tích cực đóng góp các hoạt động an sinh xã hội, góp phần phát triển kinh tế - xã hội địa phương.
Từ những buổi họp ở ấp giản dị đến các mô hình “cầm tay chỉ việc”, từ phong trào thi đua sản xuất đến những cây cầu, con đường được xây bằng lòng dân, công tác tuyên truyền của Hội Nông dân tỉnh An Giang đã và đang tạo nên sức lan tỏa bền bỉ trong cộng đồng.
Khi gió bấc tràn về, chúng tôi trở lại xã Vĩnh Xương rồi xuôi về Khánh Bình. Hai xã biên giới ấy như đôi cánh tay dang rộng, đón dòng Mekong chảy vào đất Việt. Nơi đây, sông không chỉ mang phù sa bồi đắp ruộng đồng mà còn mang theo nhịp sống kinh tế mới. Người dân vẫn giữ nếp mưu sinh dựa vào con nước nhưng vẫn chủ động mở thêm những hướng đi phù hợp với sự phát triển của vùng biên hôm nay.
Không cần quảng cáo dài dòng, nhiều nông dân chọn cách đưa tên mình lên bao bì, nhãn mác sản phẩm. Họ coi đó là danh dự, cam kết chất lượng và cũng là cách gìn giữ văn hóa nông nghiệp quê nhà.
Ở ấp Tân Đông, xã Óc Eo, vợ chồng ông Thạch Thiện Cơ và bà Trần Thị Hoa trở thành điểm tựa của nhiều hộ nghèo. Gắn bó với công tác xã hội nhiều năm, ông Cơ tâm niệm: “Làm phước để đồng bào bớt lo, bớt khổ, mình cũng thấy nhẹ lòng”.
Động Nam Sơn, hay còn gọi là động Tớn, thuộc Khu bảo tồn thiên nhiên Ngọc Sơn – Ngổ Luông, với tuổi đời khoảng 250 triệu năm; nằm dưới tán rừng già xóm Tớn, xã Vân Sơn, tỉnh Phú Thọ, là một trong những kỳ quan thiên nhiên rất đáng được khám phá.
Ở ấp Phước Lợi, xã Ô Lâm, có ông Chau Sóc Sa, người âm thầm, bền bỉ góp phần thắp sáng từng mét đường, từng mái nhà, từng niềm tin giúp cuộc sống người dân bình yên hơn.