Kết quả tìm kiếm cho "tô đẹp xóm làng"
Kết quả 49 - 60 trong khoảng 481
Năm Quý Mão sắp qua và năm Giáp Thìn sắp đến. Mỗi năm Tết đến, mỗi chúng ta đều cảm thấy mới lạ, bâng khuâng. Từ "Tết" đã gieo vào lòng mỗi người dân Việt Nam dù ở quê hương hay ở phương trời xa xứ những cảm xúc thật thiêng liêng, khó tả:
Bánh chưng có lịch sử lâu đời và vị trí đặc biệt trong tâm thức của người Việt. Bánh chưng không đơn thuần là một món ăn, mà là nguồn cội, là văn hóa, là sự tổng hòa của trời, đất với những tinh túy mà thiên nhiên ban tặng người Việt. Có lẽ vì thế mà người ta nhớ bánh chưng như nhớ Tết và nhớ Tết là nhớ về món bánh của Tổ tiên.
Tết Nguyên đán Giáp Thìn đang đến gần, từ thành thị đến nông thôn khắp nơi đều chung một không khí nhộn nhịp, hối hả của những ngày cuối năm. Nhiều tuyến đường, nơi công cộng được trang trí cờ, hoa, đèn rực rỡ. Các gia đình chuẩn bị đón Tết trong không khí đầm ấm, vui tươi.
Xuân đã về trên mọi nẻo đường của quê hương đất nước. Bức tranh nông thôn trong mùa Xuân càng thêm tươi mới, khởi sắc hơn bởi những điểm sáng trong xây dựng nông thôn mới (NTM). Những vùng quê ngày càng “thay da đổi thịt” với diện mạo mới, khang trang, tươi đẹp.
Suốt cả ngày hôm nay, Cường bận tối mắt tối mũi. Thư báo, bưu phẩm về chất cao như núi, cái nào cũng chuyển gấp, phát nhanh, cái nào cũng đều quan trọng cả. Cơ quan có bao nhiêu người thì huy động hết cho việc chạy chuyển thư báo, bưu phẩm. Cuối năm, người ta đi chợ, dạo phố ngắm cảnh, mua sắm hàng Tết còn cơ quan Cường thì tất bật thư báo với bưu phẩm.
Cứ thành thông lệ, vừa bước vào tháng Chạp, hoạt động thăm hỏi, tặng quà diễn ra rộn ràng, sôi nổi từ Trung ương đến khóm, ấp. Những món quà trao tay, tuy giá trị vật chất không bao nhiêu, nhưng lại là “của một đồng, công một nén”. Người đi tặng tất bật ngược xuôi từ điểm này sang điểm khác, mỗi lần vơi đi một món quà, lòng nhẹ thêm một chút. Còn người nhận rưng rưng cảm xúc khó tả, nghe Tết đến thật gần.
Trời sắp tối. Bà Tám vẫn loay hoay với đống lá dong bên chậu nước đục ngầu. Hôm nay đã là hai tám Tết. Mọi năm giờ này cả nhà đang quây quần bên nồi bánh chưng sưởi ấm, cái Hiền, cái Hạnh cùng bà chơi tam cúc tẹt mũi để chờ vớt bánh.
Khoảnh khắc nhận ra Tết chẳng phải nhờ tờ lịch trên tường mà là khi căn bếp thơm mùi bánh, mùi kiệu, mùi lá chuối, lá dong… xôn xao trong những tất bật lo toan của người lớn, reo ca trong niềm háo hức của bầy trẻ. Mùi của Tết là thứ hương bình dị mà luyến nhớ một đời.
Khởi đầu của một năm, dường như từ cổ chí kim, mùa Xuân đã mang lại nguồn cảm hứng vô tận cho thi nhân. Nhiều nhà thơ Việt Nam để lại cho đời đôi bài thơ mùa Xuân bất hủ.
Bước qua tháng Chạp, cuộc sống ở quê dần hối hả theo nhịp Tết đang về. Cảnh dọn nhà, dọn vườn, trang trí, mua sắm… nối nhau khiến lòng người cũng nôn nao. Cuối năm, gom lại cảm xúc dù vui hay buồn, ai cũng sắp xếp thời gian để dọn hết những cái cũ, sẵn sàng chào đón những điều tốt đẹp, mới mẻ.
Vâng, hết nắng tới mưa hết mưa tới nắng là “đặc sản” của quê tôi. Nói một cách nôm na là vậy, nhưng thực tế thì vẫn có những khoảng thời gian giao hòa giữa mưa nắng, như tháng Chạp chẳng hạn.
Hương ước, quy ước được xem như là các quy tắc xử sự, mang đặc trưng văn hóa, phong tục, tập quán của mỗi thôn làng, tổ dân phố, giúp quản lý tốt cộng đồng đó và được coi là “luật tục”.