Kết quả tìm kiếm cho "thịt xá xíu"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 90
Hến sống ở rạch, lớn một tí thì ra sông, khi trưởng thành thì sống ở vùng cồn. Hến sống ở cồn sẽ trắng, tròn, rất ngon. Hến có quanh năm, nhưng “rộ mùa” chủ yếu từ tháng 3 - 8 âm lịch.
Khi những cơn gió Lào bắt đầu xao xác rặng tre gầy, cái ran rát đã cảm nhận được trên da thịt cũng là lúc ngày nghỉ hè chính thức bắt đầu.
Bánh bèo là món ăn bình dân được rất nhiều người yêu thích, nếu bạn ghé Bình Dương và đang tìm món này để thưởng thức, hãy tham khảo các địa chỉ dưới đây.
Chỉ 4 từ ấy thôi, đã gợi lên biết bao cảm xúc, đưa "người quê năm cũ" về những miền ký ức. Nắm bắt tâm lý ấy, nhiều lễ hội bánh dân gian, bánh truyền thống được tổ chức, làm sống lại những món ăn tưởng chừng đã... “hết thời”.
Mùa này, dọc theo Quốc lộ 91, đoạn thuộc cua Mỹ Đức (huyện Châu Phú, tỉnh An Giang), nhãn được bày bán rất nhiều. Đây là loại trái cây đặc sản được vun trồng, thấm ngọt hương vị quê hương, lưu luyến tâm tình du khách.
Khi tôi viết những dòng này, phà Châu Giang đã trở thành quá khứ, thành kỷ niệm lưu luyến của rất nhiều người dân địa phương. Có người vẫn còn thói quen chạy ào xuống phà, rồi lại chưng hửng sực nhớ: Phà nghỉ ngơi rồi. Có người nghe lòng rào rạt, chưa quen mắt mỗi khi nhìn khung cảnh vắng lặng…
Ngoài món bánh mỳ nổi tiếng, còn nhiều món ăn Việt Nam được thế giới vinh danh trên các bài báo, tạp chí, kênh truyền hình uy tín.
Mùa nắng đến, cũng là lúc những loài hoa đồng, cỏ nội ở miền Tây bung nở, với vẻ đẹp đơn sơ mà rực rỡ, đặc biệt là bông ô môi. Màu hoa mộc mạc giúp cho cảnh sắc vùng đất 2 mùa mưa nắng nhuốm chút mộng mơ, dù sức nóng chan chát đang thiêu đốt những cánh đồng vào mùa gặt.
Chuyên trang ẩm thực uy tín TasteAtlas mới đây đã công bố bảng xếp hạng 100 món ăn ngon nhất Đông Nam Á, trong đó ẩm thực Việt Nam có tới 16 đại diện được xướng tên.
Ngày ra đi, Bảo nói với tôi nhất định Bảo sẽ trở về chốn này. Và rồi Bảo không về. Bánh xe thời gian cứ quay mải miết. Những mùa xuân lần lượt trôi qua trong nuối tiếc, bâng khuâng, hồ nghi, nỗi buồn pha lẫn sự đợi chờ vô vọng. Bảo ngày một xa dần.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
Khi mấy người hàng xóm cùng thấy cây mận nhà Cò Bất chết héo, thấy đất quanh gốc cây có dấu vết đào lên lấp xuống, trong bụng nghi nghi nhưng cũng chẳng đoán ra manh mối gì.