2 lần mất mát

28/07/2022 - 05:47

 -  Đang đi làm thuê ở tỉnh Long An, ông Chau Nh. (sinh năm 1972, ngụ xã An Cư, huyện Tịnh Biên, tỉnh An Giang) bàng hoàng nghe tin con trai út giết chết mẹ ruột. Ông vội thuê xe trở về quê nhà. Một bên là vợ, một bên là con, ông đứng ở giữa, chết lặng bởi nỗi đau quá lớn.

Như nhiều thanh niên ở địa phương, Chau Đươnl (sinh năm 1999) đi làm thuê ở xa, đắp đổi cảnh nghèo. Cuộc sống quá vất vả, dịch bệnh COVID-19 ảnh hưởng, nên trước Tết Nguyên đán vừa rồi, Chau Đươnl quay trở về, sống cùng mẹ Neáng B. (sinh năm 1979). Hôm nào có việc thì đi làm, nếu không thì Đươnl lẩn quẩn xung quanh nhà bắt chuột, cua… đem bán.

“Nhưng mỗi lần thấy bị cáo ngủ hoặc cầm điện thoại chơi thì mẹ lại la rầy dữ dội, nói bị cáo không chịu làm ăn, suốt ngày lười biếng, tụ tập ăn chơi cùng bạn bè. Hôm đó, mẹ la bị cáo 2 lần, một lần vào buổi chiều, một lần vào buổi tối, bị cáo cảm thấy buồn bực” - Chau Đươnl biện minh.

Mối quan hệ mẹ con dần dần căng thẳng. Người nhà và hàng xóm láng giềng thường xuyên nghe họ cự cãi nhau. Ông Chau Nh. biết điều đó, nhưng ông mặc kệ, lo đi làm kiếm tiền. Cho dù có mâu thuẫn lớn cỡ nào đi nữa, họ vẫn là mẹ con, rồi mọi chuyện cũng qua thôi, lo lắng thái quá để làm gì. Nhưng ông và mọi người không ngờ rằng, Chau Đươnl lại dùng cách thức tàn nhẫn nhất để giải quyết chuyện này!

Chiều tối 25/1/2022, sau khi la rầy Đươnl, bà Neáng B. ra căn chòi phía trước nhà, chui vào mùng ngủ cùng cháu ngoại 7 tuổi. Chau Đươnl nằm võng trong nhà, không thể xua tan cơn giận trong lòng. Thấy mẹ vừa đi ngủ, anh ta bật dậy, đi đến khu vực nấu ăn, lấy cây kéo ở hộc bàn. Trở lại chỗ bà B. đang nằm, anh ta kéo mùng, đâm thẳng xuống vùng hông của bà.

Hoảng hốt, bà B. trốn khỏi mùng, chui xuống gầm giường. Đợi một lúc, bà bỏ chạy khỏi chòi. Nhưng đi chưa được bao xa, bà té ngã xuống nền đất. Chỉ chờ có vậy, Chau Đươnl bước đến, đâm vào bụng, ngực của bà. Hắn còn nhặt khúc gỗ tròn trong đống củi gần đó, đánh xuống người nạn nhân. Đến khi bà nằm bất động, Chau Đươnl quăng khúc gỗ lẫn cây kéo gần đó, rồi bỏ đi.

Mọi người hay chuyện, chạy đến can ngăn thì bà B. đã tử vong, suy tuần hoàn cấp do đa vết thương gây thủng tim và gan. Lật lại quá khứ, Chau Đươnl từng có hành vi cố ý gây thương tích cho người khác vào năm 2016. Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Vĩnh Cửu (tỉnh Đồng Nai) ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can. Tuy nhiên, bị hại rút yêu cầu xử lý hình sự, nên anh ta may mắn chỉ bị xử phạt vi phạm hành chính 750.000 đồng về hành vi đánh nhau.

Lần này, ông Chau Nh. chẳng nỡ yêu cầu xử lý hình sự hay bồi thường dân sự gì đối với Chau Đươnl, ngược lại còn làm đơn bãi nại xin giảm nhẹ hình phạt cho con. Ông đã mất vợ, không muốn mất thêm con. Nhưng điều đó không cứu được con trai ông thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật. Tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ không còn được xem xét đối với anh ta. Ngay từ thời điểm ra tay tàn nhẫn, đứa con mất nhân tính ấy không còn thuộc về ông Chau Nh. nữa, mà phải để cơ quan chức năng xử lý nghiêm khắc.

Trong những lời tự bào chữa, thông qua phiên dịch, Chau Đươnl một mực khẳng định mình không hề cố ý giết chết mẹ. Tuy nhiên, tình tiết trong vụ án cho thấy điều hoàn toàn ngược lại. Chau Đươnl quyết tâm ra tay đến cùng, không một chút do dự hay chợt chùn bước nhớ lại đối phương là người mang nặng đẻ đau, yêu thương mình từ lúc mới tượng hình. Chính điều đó càng làm tăng mức độ căm phẫn của dư luận đối với anh ta.

Cuối cùng, Hội đồng xét xử sơ thẩm Tòa án nhân dân tỉnh tuyên phạt mức án cao nhất dành cho Chau Đươnl: Tử hình. Anh ta phải trả giá cho tội ác tày đình của mình bằng cả mạng sống. Chỉ thương cho người nhà như ông Chau Nh., phải đối diện với 2 lần mất mát, với nỗi đau chẳng biết tỏ cùng ai.

Theo Điều 123 Bộ luật Hình sự, giết ông, bà, cha, mẹ, người nuôi dưỡng, thầy giáo, cô giáo của mình; giết người có tính chất côn đồ sẽ bị phạt tù từ 12 năm đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình.

KHÁNH HƯNG