Bị lừa bán qua Trung Quốc?

30/01/2018 - 06:06

 - Bà Trần Thị Thủy Em (sinh năm 1966, ngụ ấp Hòa Lợi 2, xã Vĩnh Lợi, Châu Thành) bức xúc phản ánh đến Báo An Giang, cho rằng con gái bà bị lừa bán sang Trung Quốc, người thực hiện hành vi này lại “biến mất”, không rõ tung tích.

Vợ chồng bà Nguyễn Thị Th. (ngụ ấp Tân Thành, xã Vĩnh Thành) có cô con gái tên Nguyễn Thị V. (sinh năm 1979) đã lấy chồng ở Hồng Kông, đời sống khá giả. Người bà con của tôi ở gần đó kể tôi nghe, khuyên tôi nên thực hiện theo cách này. Tôi định từ chối, nhưng thấy hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, nên bàn bạc với con gái lớn Trần Thị Thu Thảo (sinh năm 1987).

Từ giới thiệu của người bà con ấy, chúng tôi liên hệ với vợ chồng bà Th. và cô V. Họ cho biết, ở Hồng Kông rất dễ tìm được việc làm, lương 3.000-4.000 nhân dân tệ/tháng; có thể tìm người chồng đàng hoàng để nương nhờ tấm thân. V. hứa sẽ giúp gia đình tôi “đổi đời”. Sau khi làm xong hộ chiếu, ngày 1-9-2017, Thảo được đưa sang “nhà chồng”. Thấy quang cảnh vắng vẻ, ruộng rẫy nhiều, Thảo hỏi V. thì V. trả lời “đây là Hồng Kông”. Mọi giấy tờ tùy thân của Thảo đều bị V. giữ. 1 tuần sau, vợ chồng bà Th. kêu tôi xuống nhà bà nhận 50 triệu đồng, nói: “Con của bà đã được gả, phần tiền này bà giữ đi”. Từng xem nhiều thông tin về việc phụ nữ bị gả bán sang Trung Quốc, tôi lo lắng hỏi thăm, bà Th. vẫn khẳng định “không có việc đó”.

Đang trong hoàn cảnh nợ nần, lại được nghe trấn an, nên tôi đã sử dụng số tiền trên. Được vài ngày, con gái tôi gọi về, nói đang ở Hà Nam (Trung Quốc) theo định vị từ điện thoại, chứ không phải ở Hồng Kông. Tôi liên hệ bà Th. thì bà không trả lời thỏa đáng, không có ý định chịu trách nhiệm”- bà Thủy Em kể lại.

Bà Thủy Em thường xuyên trò chuyện với Thảo qua Zalo

Bà Thủy Em thường xuyên trò chuyện với Thảo qua Zalo

Thông qua phần mềm Zalo, phóng viên Báo An Giang được chị Thảo thông tin thêm: “Từ lúc đưa sang đây đến giờ, tôi bị giam lỏng trong phòng ngủ, không được đi đâu. Ăn uống, vệ sinh cá nhân đều ở trong phòng, xong xuôi thì “chồng” tôi mang đồ đạc ra ngoài dọn dẹp. Thời gian đầu, tôi còn được thoải mái sử dụng điện thoại di động. Gần đây, nghe nói trong nhóm người được đưa sang Trung Quốc “lấy chồng”, có trường hợp bỏ trốn về Việt Nam, ảnh hưởng đến hợp đồng giao dịch giữa bà V. và gia đình người Trung Quốc.

Thấy chuyện không êm, gia đình bà V. bỏ đi đâu không rõ, trong khi vẫn giữ giấy tờ tùy thân của tôi. Sợ bị liên lụy, “chồng” tôi đòi trả tôi về Việt Nam, với điều kiện phải hoàn trả lại cho anh ta 8 vạn nhân dân tệ. Gia đình quá khó khăn, tiền đâu chúng tôi đáp ứng yêu cầu này. Vì vậy, tôi càng bị giam giữ chặt hơn, thậm chí thường xuyên bị đánh đập, chửi mắng; bị dọa tịch thu điện thoại di động.

Nhiều lần tôi định bỏ trốn, nhưng không thể ra khỏi nhà. Tôi gọi cho mẹ, nhờ mẹ trình báo chính quyền địa phương, cứu tôi về Việt Nam. Trong thời gian này, tôi nói dối với “chồng” là bà V. đang lo tiền chuộc tôi về. Nhờ vậy, anh ta đối xử với tôi bớt thô bạo. Nhưng nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn, biết tôi nói dối, chắc chắn anh ta sẽ làm nhiều việc ảnh hưởng tính mạng tôi”.

Trong vai người quen của gia đình bà Thủy Em, phóng viên Báo An Giang đã tìm đến nhà, gặp bà Nguyễn Thị Th. Trong suốt buổi trò chuyện, bà Th. khẳng định: “Thấy con gái tôi lấy chồng nước ngoài, cuộc sống ổn định nên nhiều người nhờ mai mối. Chúng tôi chỉ giúp như vậy thôi, chứ đâu phải mua bán người gì. Mấy tháng đầu sang đó, sao Thảo không phản ứng? Khi tôi sang thăm cháu ngoại, Thảo gặp tôi trò chuyện bình thường. Nếu thật sự bị lừa gạt, Thảo đã đòi tôi và V. đưa về Việt Nam ngay lúc đó.

Trong chuyện này, tôi không hề nhận được lợi nhuận gì cả, nay gia đình bà Thủy Em thưa kiện tôi, yêu cầu gia đình tôi phải đưa 8 vạn nhân dân tệ để chuộc Thảo về. Thấy yêu cầu của họ quá vô lý, tôi không chấp nhận, nên mong Công an xã, huyện giải quyết rõ ràng. Cuối tháng 12, V. thăm nhà, gia đình bà Thủy Em kéo đến gây sự, khiến V. phải đi sớm hơn dự kiến. Hiện nay, V. không liên hệ, chúng tôi cũng đâu biết tin tức gì”.

Vụ việc vẫn đang được cơ quan có thẩm quyền xử lý, giải quyết. Dù chưa thể khẳng định thực chất ra sao, nhưng câu chuyện là bài học kinh nghiệm rất đắt đối với người dân. Thiếu hiểu biết pháp luật, thiếu vốn sống nhưng lại mong muốn nhanh có tiền để “đổi đời”… một số người dân tự đưa mình, hoặc bị lừa gạt vào hoàn cảnh “bơ vơ nơi xứ người”. Do vậy, hãy cân nhắc thật kỹ trước khi đi tìm “thiên đường” ở một nơi xa xôi!

Bà Thủy Em trình báo sự việc đến Công an xã Vĩnh Thành và nhiều cơ quan cấp tỉnh. Sau khi Công an xã mời đôi bên lấy lời khai, hồ sơ vụ việc được chuyển về huyện. Công an huyện Châu Thành thông tin với phóng viên: đơn vị đã nhận được phản ánh của bà Thủy Em, đang cử cán bộ xác minh, làm rõ theo thẩm quyền.

Bài, ảnh: KHÁNH HƯNG