Những ngày này, dọc theo những con đường ngập nắng đã thấp thoáng những cây phượng lác đác trổ bông. Loài “hoa học trò” ấy cứ phải đợi cái nắng cháy da mới bắt đầu rụng lá, ra hoa. Những nụ hoa phượng vĩ đầu mùa len lén nằm ở kẽ lá, chợt 1 ngày khoe sắc thắm trên cây, khiến cho lứa tuổi mơ mộng cũng bâng khuâng tự nhủ: Hè đến rồi!
Với những người đam mê nhiếp ảnh, mùa hoa phượng là chủ đề sáng tác không bao giờ cạn. Họ có thể lưu giữ hàng trăm tấm ảnh, tự nói với mình đã đủ, không phải vất vả ngược xuôi tìm kiếm. Nhưng khi thấy những hàng phượng vĩ rực rỡ nở hoa, họ lại cuống chân và xách máy đi “săn” những khoảnh khắc đẹp về mùa phượng mới.
Với hoa phượng, người ta thường chụp theo mô-típ trong sáng, mơ mộng của thời áo trắng. Dù đã khai thác nhiều góc độ, mô-típ ấy vẫn không nhàm chán, mang đến cho cánh nhiếp ảnh những cảm xúc tươi mới, những góc ảnh không trộn lẫn.
Hoa phượng gợi nhớ đến cảm xúc thanh tao thời áo trắng
Với người xem, những tấm ảnh về hoa phượng bao giờ cũng đong đầy cảm xúc. Mỗi lần trông thấy, cứ như được trở về với những cảm xúc tinh anh thời áo trắng. Thi thoảng, tôi vẫn bắt gặp những người bạn của mình chụp ảnh cùng hoa phượng để đăng lên mạng xã hội. Người khắt khe có thể cho là không phù hợp, bởi hoa phượng chỉ gắn chặt với lứa tuổi học sinh. Tuy nhiên, chỉ những ai từng đi qua rất nhiều mùa phượng, thật sự yêu quý loài hoa này thì mới sẵn “quay về kỷ niệm lúc còn học sinh”.
Với thế hệ 8X chúng tôi, lớn lên trong thời buổi máy ảnh là thứ rất xa xỉ, muốn có một khoảnh khắc kỷ niệm phải chờ đợi mỏi mòn. Bởi thế, những mùa phượng tươi đẹp kia chỉ có thể tồn tại trong ký ức, với những trang lưu bút ngày xanh đã phủ bụi thời gian. Ngày đó, người ta hay tặng nhau những cánh phượng mỏng manh, trong sáng như thứ tình cảm tinh anh đầu đời.
Quên sao được những cô bạn lặng lẽ tựa mình bên song cửa, nhìn ra tán phượng già cỗi ngoài sân trường, đôi mắt long lanh những điều chưa nói. Lại nhớ những anh bạn tinh nghịch trèo lên cây để hái những chùm hoa rực rỡ tặng cho mối tình thơ. Người khéo tay sẽ xếp hoa phượng thành những con bướm xinh xinh, người giản đơn cứ cho nguyên cánh hoa vào nhật ký, như lưu dấu kỷ niệm để nhớ mãi cái thuở ban đầu lưu luyến ấy.
Theo thời gian, mùa phượng vẫn cứ đi về với vòng quay tạo hóa. Trong những ngày xuôi ngược, tôi vẫn có dịp tìm lại chút kỷ niệm thời áo trắng qua những góc ảnh của mình. Thi thoảng, vẫn bắt gặp những cô cậu học trò rủ nhau chụp ảnh dưới những hàng phượng vĩ. Mỗi lần như thế, tôi lại nhớ đến hình ảnh của mình nhiều năm về trước. Dù thời đó chưa có điện thoại thông minh, nhưng chúng tôi cũng có những nụ cười vui vẻ với cuộc sống vô lo, vô nghĩ, chỉ biết mơ ước đến tương lai. Đến bây giờ, tôi vẫn cảm thấy tiếc nuối những ngày tháng xa xôi đó.
Hoa phượng mang đến cảm xúc miên man của tuổi học trò
Còn nhớ, chúng tôi chia tay mái trường cấp 3 trong nỗi luyến lưu và những đôi mắt buồn rười rượi vào mùa phượng nở. Bởi lẽ, chẳng biết sau này có còn gặp lại người ấy không, hay mối tình thơ sẽ chìm vào quên lãng theo cánh phượng mong manh. Có lẽ cũng từng trải qua khoảnh khắc lưu luyến đó, nhạc sĩ Thanh Sơn đã trút tâm tư: “Màu hoa phượng thắm như máu con tim/mỗi lần hè thêm kỷ niệm/người xưa biết đâu mà tìm”.
Thông qua sự phát triển của công nghệ, tôi có gặp lại những người bạn xưa nhờ mạng xã hội. Bây giờ, chúng tôi đã khác đi bởi áp lực cuộc sống, những lối đi riêng với nhiều thứ phải đối mặt. Mọi người có thể quên, có thể nhớ những câu chuyện vui buồn đã trôi qua gần 20 mùa phượng, nhưng cái sắc đỏ miên man ấy vẫn cứ làm cho người ta có chút bồi hồi mỗi lần được thấy.
Với các bạn trẻ, mùa phượng vẫn là mùa của những cảm xúc thanh tao. Chỉ là, công nghệ phát triển, đời sống hiện đại khiến người ta có quá nhiều thứ để tận hưởng, để quan tâm, nên mùa phượng không còn chiếm trọn ký ức về những năm tháng học trò.
Tuy nhiên, vẫn có những cô cậu học trò yêu quý mùa phượng và dành nhiều thời gian để lưu giữa màu hoa ấy. Các bạn có thể dành hàng giờ chỉ để có những góc ảnh đẹp nhất với mùa phượng làm kỷ niệm. Để mỗi năm, kỷ niệm ấy lại được mạng xã hội nhắc lại, trở thành một phần không thể thiếu trong hành trang các bạn tiến bước vào đời.
Một mùa phượng nữa lại về, để nhắc nhở người ta đừng quên đi kỷ niệm thời áo trắng. Với tôi, mùa phượng là nỗi nhớ, sự đợi chờ để được sống lại với kỷ niệm ngày xưa, nơi góc sân trường có hàng ghế đá cùng nụ cười e ấp tuổi đôi mươi.
THANH TIẾN