
Thế hệ trẻ đồng bào Chăm ở Châu Phong tiếp nối các ngành, nghề truyền thống gắn với phát triển du lịch.
Tiếp nối sự nghiệp của gia đình, họ thuận lợi khi có sẵn cơ ngơi, kinh nghiệm, sản phẩm giàu bản sắc. Nhưng bên cạnh đó còn rất nhiều khó khăn, theo thời gian, nghề truyền thống của đồng bào Chăm dần mai một, có nơi từng là làng nghề như dệt thổ cẩm, nay chỉ còn 1 hộ sản xuất.
Thấy con cháu quay về quê lập nghiệp, nỗi trăn trở của người cao tuổi sợ không có ai gìn giữ nghề xưa đã được giải quyết. Nhiệm vụ của các bạn trẻ đồng bào Chăm là làm mới hình ảnh của nghề, sản phẩm, tìm kiếm khách hàng và gắn với phát triển du lịch.
Chị Hứa Thị Rokyah là con gái út của ông Hứa Hoàng Vũ, chủ cơ sở sản xuất - kinh doanh lạp xưởng bò ANAS (tung lò mò). Mong muốn giới thiệu với mọi người về nét ẩm thực độc đáo của dân tộc, hình ảnh, nét văn hóa đặc trưng của đồng bào, chị Rokyah từ bỏ công việc có mức lương ổn định ở TP. Hồ Chí Minh về quê tiếp sức cho cha.
Cô gái trẻ kết nối với hướng dẫn viên du lịch trong và ngoài tỉnh để cơ sở của mình có mặt trong số điểm đến thuộc hành trình tham quan của du khách tại làng Chăm. Cơ sở sản xuất món đặc sản tung lò mò được đầu tư thêm máy móc, đóng gói chỉn chu, giữ nguyên chất lượng và đã được chứng nhận đạt chuẩn OCOP 3 sao.
Chị Rokyah tận tình hướng dẫn, giới thiệu về công đoạn chế biến món tung lò mò. Đằng sau vị ngon hấp dẫn còn có câu chuyện văn hóa tạo nên nét riêng biệt của đồng bào Chăm ở An Giang thu hút sự tò mò của du khách. Chị còn tận dụng mạng xã hội để quảng bá sản phẩm, giới thiệu mở rộng nét văn hóa làng Chăm nói chung.
Tại các hội chợ, phiên chợ do ngành chức năng địa phương tổ chức, bên cạnh bán tung lò mò chiên hoặc nướng, chị bán thêm món cà ri bò, cà ri dê… để mời khách tìm đến làng Chăm trải nghiệm nhiều hơn.
Ở làng Chăm An Giang còn có nghề nổi tiếng là dệt thổ cẩm, chỉ hộ của ông Mohamad giữ nghề. Chị Sa Fi Nah là thế hệ thứ 4 tiếp nối nghề dệt thổ cẩm truyền thống của gia đình. Bao năm qua, nhiều người không khỏi khâm phục sự kiên trì của ông Mohamad, vừa giữ nghề vừa tự thân làm du lịch nhỏ lẻ để duy trì cơ sở dệt.
“Trước đây, sản phẩm dệt thổ cẩm của đồng bào Chăm làm ra không có nơi tiêu thụ, thu nhập rất ít nên tôi không muốn theo nghề. Nhưng chính tôi cũng trăn trở, mai sau liệu cái nghề truyền thống của gia đình có đi vào quên lãng?”, chị Sa Fi Nah bày tỏ.
Sau 10 năm du học và làm việc ở nước ngoài, nhìn lại quê hương vẫn có những người tâm huyết giữ nghề xưa, địa phương hỗ trợ phát triển du lịch, có chính sách bảo tồn văn hóa dân tộc Chăm…
Chị Sa Fi Nah quyết định trở về tiếp nối sự nghiệp của gia đình. Chị không làm riêng lẻ mà kết nối với các bạn đồng lứa trong làng Chăm, góp sức thổi “làn gió mới” trên quê hương. Họ phát huy tính năng động, am hiểu công nghệ, vốn ngoại ngữ và kỹ năng giao tiếp, thuyết minh bài bản từ nhà cửa, nếp sinh hoạt, ẩm thực, ăn mặc, đời sống tâm linh…
Vừa quảng bá trên mạng xã hội họ vừa giúp nhau kết nối các tour, tuyến mời du khách đến làng Chăm. Dựa vào nhu cầu của các đoàn khách, họ thiết kế hành trình phù hợp với thời gian, chi phí, trong đó không thể bỏ qua việc tham quan nhà sàn trăm năm, vào các thánh đường Hồi giáo xem biểu diễn nhạc trống truyền thống Rabana, ăn các món đặc sản…
Tham gia với vai trò hướng dẫn viên đón các đoàn khách, anh A Zid cho biết, chọn trở về quê để có nhiều thời gian ở gần gia đình. Cùng cộng đồng làm du lịch, anh A Zid nhận ra quê nhà ngày càng hút khách, địa phương có những dự án phát triển nhiều mô hình du lịch hấp dẫn.
Với anh, được góp phần giữ gìn, bảo tồn và truyền đạt được những giá trị văn hóa, tôn giáo của đồng bào Chăm là việc rất tự hào. Để kết nối và mời du khách về với làng Chăm, đa phần là nhờ khách quen cũ, các đồng nghiệp, bạn bè.
Các bạn phối hợp nhau tổ chức chương trình đạt kết quả tốt nhất có thể, tạo ấn tượng tốt để mỗi du khách là một người trải nghiệm tiếp tục lan tỏa đến người mới.
“Theo tôi, văn hóa của đồng bào Chăm hiện nay có chút thay đổi nhưng không đáng kể. Tôi mong giá trị văn hóa của đồng bào không mai một theo thời gian. Mỗi người Chăm đều có trách nhiệm giữ gìn những giá trị văn hóa tốt đẹp vốn có của cộng đồng hoặc ít nhất có thể tìm lại những giá trị đã mất hoặc gần mất đi”, anh A Zid trải lòng.
Bài và ảnh: MỸ HẠNH