Đậu Xuân Duyên cùng tang vật. Ảnh: Thành Phú
Vị giám đốc thích làm từ thiện
Sau khi bị dẫn giải về cơ quan Bộ Chỉ huy BĐBP Quảng Trị, ngồi đối diện với cán bộ điều tra, Đậu Xuân Duyên biết mình không thể chối tội nên y khá thành khẩn trong khai báo về nhân thân theo yêu cầu của cán bộ điều tra.
Đậu Xuân Duyên sinh ngày 3/7/1958, tại Xuân Giang, Nghi Xuân, Hà Tĩnh. Năm 22 tuổi, Đậu Xuân Duyên lên đường nhập ngũ. Hoàn thành xong nghĩa vụ quân sự, y chuyển ngành về Công ty Vật tư Nghệ Tĩnh rồi tiếp tục sang làm cán bộ thuế ở chợ Vinh (Nghệ An). Năm 1985, y lại chuyển sang làm cán bộ của Công ty Xuất khẩu Việt – Lào ở thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An. Đến năm 1993, Duyên xin về nghỉ theo chế độ 176, đây cũng chính là thời điểm Duyên chuyển hướng sang kinh doanh với tham vọng làm giàu thật nhanh, để rồi y bước chân vào giới anh chị trong nghề buôn bán ma túy.
Nhờ có người em trai là Việt kiều ở Đức gửi tiền về nên năm 2000, Duyên đã thành lập Công ty TNHH một thành viên thương mại và dịch vụ Hà Anh, trụ sở tại phường Hưng Phúc, thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An và giữ chức danh Giám đốc. Không biết Duyên tài giỏi đến mức độ nào mà công ty của y giàu lên rất nhanh, chỉ sau một thời gian ngắn, Duyên đã hùn vốn cùng với một người bà con để mở nhà hàng Hương Cau tại Xuân Yên, Nghi Xuân, Hà Tĩnh.
Danh tiếng của Duyên được nhiều người trong vùng biết đến khi thường xuyên làm từ thiện, trong đó có số tiền ủng hộ xây dựng một công trình văn hóa ở Nghi Xuân (năm 2011). Duyên đã tạo dựng cho y hình ảnh về một vị giám đốc có tấm lòng từ bi trước bao cảnh đời khó khăn trong xã hội, điều này được minh chứng khi khám xét chiếc ô tô của Duyên, các cán bộ chức năng thấy có khá nhiều giấy ghi nhận công đức mang tên Đậu Xuân Duyên.
Chuyến xe khách và chiếc giường bí ẩn
Ngày 25/8/2011, chiếc xe khách tuyến Viêng Chăn (Lào) - thành phố Huế, tỉnh Thừa Thiên Huế còn khoảng chừng hơn 10 phút nữa thì sẽ khởi hành, mọi công việc chuẩn bị đều đã hoàn tất. Đang kiểm tra lại lần cuối cùng trước khi xuất bến thì phụ xe thấy một người đàn ông Lào chở đến bộ giường đóng sẵn được bọc khá kỹ với lời năn nỉ: “Anh cố gắng cho tôi gửi chiếc giường về Việt Nam, đến Đông Hà, anh gọi vào số điện thoại này sẽ có người nhận”. Mặc dù hàng hóa đã xếp đặt gọn gàng, song anh phụ xe vẫn cố gắng chọn một chỗ khá tốt và cẩn thận để đặt chiếc giường vào.
Dường như cùng lúc đó, điện thoại của người nhận hàng cũng đổ chuông và phía đầu dây bên kia, một giọng nói cất lên: “Hàng đã về, vào Đông Hà nhận”. Lúc này, điện thoại của Phó ban Chuyên án 626Lv cũng đổ chuông và nhận được thông tin: “Xe rời bến và sẽ trả khách tại Đông Hà”.
8 giờ, ngày 25/8/2011, chiếc xe khách nhập cảnh qua cửa khẩu quốc tế Lao Bảo (Quảng Trị), chiếc giường vẫn chưa có ai đến nhận và chiếc xe lại tiếp tục lăn bánh theo lộ trình đã định sẵn. Khi cách thành phố Đông Hà khoảng 6km thì chuông điện thoại của chủ xe đổ dồn. “A lô, tôi là chủ xe tuyến Viêng Chăn – Huế đây ạ. Dạ, xe về đến đó, anh ra đón và nhận hàng nhé” - Cuộc nói chuyện giữa lái xe và người gọi nhanh chóng kết thúc.
10 giờ, ngày 25/8/2011, chiếc xe khách dừng lại khi có một người đàn ông mặc áo trắng bên đường đưa tay vẫy. Phụ xe nhảy xuống trao đổi với người đàn ông và chiếc giường được chuyển sang chiếc xe con đã đậu sẵn ở bên đường. Tất cả mọi việc đều diễn ra suôn sẻ cho đến khi chiếc xe khách tiếp tục cuộc hành trình và người lái xe con cũng chuẩn bị nổ máy thì bất ngờ các trinh sát Biên phòng ập tới khống chế tài xế. Chưa kịp định thần để biết chuyện gì đang xảy ra với mình thì y tiếp tục nhận được câu nói: “Anh Duyên, anh đã bị bắt vì tội buôn bán trái phép chất ma túy”. “Dạ không, các anh nhầm ai đấy chứ, tôi chỉ đi lấy chiếc giường do người quen gửi từ bên Lào về thôi” - người lái xe con chống chế. Ngay lập tức, y nhận được câu trả lời dứt khoát: “Đề nghị anh về cơ quan chức năng để giải quyết”.
Cuộc “viễn du” của 8 bánh heroin bị chặn đứng
Ngày 22/8/2011, khi Duyên đang ở Hà Tĩnh thì nhận được điện thoại của người quen ở bên Lào tên là Thoong Khăn thông báo: “Đã có hàng, sang lấy”. Ngay lập tức, sáng 23/8/2011, Duyên bắt xe khách xuất cảnh qua cửa khẩu quốc tế Cầu Treo (Hà Tĩnh) để đi Viêng Chăn. 18 giờ cùng ngày, Duyên đã có mặt tại điểm hẹn. 19 giờ, khi đang nghỉ tại một khách sạn ở Viêng Chăn thì Thoong Khăn đến đưa 1 bánh heroin cho Duyên xem để chào hàng. Sau khi xem xong, ngay lập tức, Duyên đã đồng ý và hai bên thỏa thuận giá cả, số lượng mua bán. Theo đó, Duyên sẽ mua 8 bánh heroin với giá 52.000 USD, Duyên đưa trước cho Thoong Khăn 42.000 USD, số còn lại Duyên hẹn lần sau qua lấy hàng tiếp sẽ thanh toán.
Sau khi việc mua bán kết thúc, Duyên nhập cảnh trở lại Việt Nam, còn 8 bánh heroin được Thoong Khăn giấu kỹ trong chiếc giường và gửi theo xe khách tuyến Viêng Chăn – Huế. Sáng 25/8/2011, theo lời hẹn, Duyên lái xe vào thành phố Đông Hà để nhận hàng và dự định sẽ đưa tiếp vào Đà Nẵng để bán cho khách quen. Thế nhưng, cuộc “viễn du” của 8 bánh heroin đã bị chặn đứng bởi lực lượng đấu tranh Chuyên án 626Lv.
Theo lời khai của Đậu Xuân Duyên, y thì bắt đầu tham gia vận chuyển, buôn bán “cái chết trắng” từ tháng 6/2011, sau một lần uống cà phê với người bạn tên Hoàng tại Đà Nẵng. Biết Duyên thường xuyên qua Lào làm ăn và nuôi mộng làm giàu bằng mọi giá nên Hoàng đã bàn với Duyên mua ma túy từ Lào về bán kiếm lời. Lần thứ nhất, Duyên mua 2 bánh heroin về bán cho Hoàng với giá 13.000 USD, nhưng Hoàng chê hàng không đảm bảo chất lượng nên Duyên đã trả lại. Lần này, Hoàng chủ động đặt cọc 6.000 USD và Duyên quyết định đánh quả lớn đặt mua 8 bánh heroin nhưng hành vi của y đã nhanh chóng bị các trinh sát Biên phòng phát hiện, bắt giữ.
Theo Báo Biên Phòng