Kết quả tìm kiếm cho "chuối trổ buồng trên thân"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 61
Khi nhỏ, ta ít để ý đến hai chữ quê hương, vì nó đã có sẵn trên mỗi bước chân, trong từng hơi thở, rất tự nhiên. Phải khi lớn lên, vì hoàn cảnh cụ thể nào đó phải rời đi, ý thức về quê hương mới trỗi dậy trong ta
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
Sớm tinh mơ, vợ chồng anh Bùi Văn Thọ, xã Xuân Đài, huyện Tân Sơn đã thức dậy, “lót dạ” vội bát cơm rồi hai vợ chồng chuẩn bị hành trang: Ủng, áo mưa, gùi và vật dụng không thể thiếu là dao quăng để lên rừng lấy hoa chuối hôm sau mang bán ở chợ phiên.
Cuối thu, tiết trời se lạnh. Cảnh vật khắp nơi bao trùm một màu khói sương lãng đãng. Bầu trời cao vời vợi, mây lơ lửng thành tầng. Lá vàng lác đác nhẹ rơi trong gió heo may xào xạc. Những ngọn gió cuối thu nhẹ nhàng mang theo hơi lạnh báo hiệu mùa đông sắp tới khiến tiết trời cuối thu thêm dịu dàng, đằm thắm. Có cái gì đó man mác, bâng khuâng khi mỗi sớm mai thức dậy, mở cửa sổ ra chợt nghe cơn gió se sẽ rón rén bay vào.
Lâm Đồng có nhiều loại đặc sản để du khách thưởng thức và mua làm quà như cà phê, atiso, hồng chín hay chuối Laba.
Phóng sinh cần được hiểu cho đúng. Việc giải cứu động vật hoang dã gặp nạn và trả chúng về tự nhiên khác với việc mua động vật bị săn bắt rồi thả chúng ra.
Với vẻ đẹp hoang sơ thiên tạo, kết hợp cùng những nét chấm phá, tô điểm bởi những hạng mục đầy sáng tạo, mang âm hưởng văn hóa dân gian Nam Bộ, rừng Tràm Trà Sư càng trở nên cuốn hút, mang vẻ đẹp vừa hùng vĩ, vừa diễm lệ nên thơ. Đây là điểm đến tuyệt đẹp du khách khó có thể bỏ qua trong chuyến du lịch khám phá miền Tây.
Những món ăn luôn phản ánh sự đa dạng trong phong tục, tập quán, ẩm thực của mỗi vùng, miền. Ở một khía cạnh khác, những món ăn xuất hiện trong mâm cơm cũng là lăng kính phản ánh đời sống gia đình.
Google vừa công bố loạt công cụ trí tuệ nhân tạo (AI) cho phần mềm email, cộng tác và đám mây, đi trước đối thủ Microsoft một bước.
Thật khó để hình dung tác giả của hàng ngàn những bức họa trên áo lại là người đàn ông chỉ còn duy nhất một chân lành lặn. Tai nạn nghiêm trọng đã cướp đi của ông cả hai cánh tay và một bên chân nhưng không thể cướp đi nghị lực sống và khát khao dâng hiến những tác phẩm nghệ thuật đẹp cho đời. Đó là họa sỹ Trần Hùng Bảo (ngụ quận Ninh Kiều, thành phố Cần Thơ) - người đang mỗi ngày miệt mài thổi hồn vào từng cánh hoa trên nền vải.
“Mẹ lớn tuổi rồi, nghỉ ngơi đi, chứ làm cực khổ vầy hoài, tụi con xót lắm! Nếu mẹ vẫn muốn kiếm thuốc nam từ thiện, khi nào rảnh, con tiếp mẹ đi sưu tầm. Mẹ đừng trồng nhiều, sức nào chịu nổi!” - ông Lê Văn Cứ (ngụ xã Thạnh Mỹ Tây, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang) buông lời can ngăn người mẹ 63 tuổi. Giữa trưa nắng, mẹ ông, bà Hồ Thị Hà vẫn miệt mài bên “kho báu” của mình: Vườn thuốc nam do chính tay bà trồng.
Tôi ngỡ ngàng lạc vào mảnh vườn nhỏ ở thị trấn Tịnh Biên (huyện Tịnh Biên, tỉnh An Giang), nơi có hàng chục cây đủng đỉnh (còn gọi cây đùng đình, cây móc) vươn mình. Loại cây này chẳng cao sang, chẳng hiếm lạ gì, nhưng chất chứa sắc màu của ký ức miền quê.