Kết quả tìm kiếm cho "miệt sông nước"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 466
Phát huy tiềm năng, lợi thế về tài nguyên, môi trường sinh thái, cảnh quan thiên nhiên… nông dân nhiều địa phương phát triển mô hình vườn cây ăn trái kết hợp dịch vụ du lịch (DL). Nhiều mô hình đã và đang trở thành điểm đến quen thuộc của du khách gần xa.
ĐBSCL có nhiều tiềm năng và lợi thế phát triển du lịch (DL). Do đó, việc xây dựng, định hình, phát triển tour, tuyến và các sản phẩm chủ đạo, đặc trưng, kết nối hiệu quả điểm đến, sẽ tạo chuỗi liên kết hợp tác phát triển DL toàn vùng.
Sông Ngô Đồng là con sông nhỏ chảy qua hệ thống các hang động ở Tam Cốc, xã Ninh Hải (Hoa Lư), có nét đẹp riêng, trở thành điểm đến hấp dẫn thu hút du khách. Hiện nay, việc bảo vệ giá trị sinh thái, cảnh quan của sông Ngô Đồng đã và đang được các cấp, các ngành quan tâm nhằm góp phần tăng thêm giá trị của Di sản Văn hóa và Thiên nhiên thế giới Quần thể danh thắng Tràng An.
Trưa nắng gắt, Tám Hổ (ấp Vàm Nao, xã Tân Trung, huyện Phú Tân, tỉnh An Giang) giong chiếc ghe bầu ra cặp bãi bồi sông Vàm Nao đánh lưới thu hoạch cá cơm sông (cá mờm). Từ bao đời nay, dòng Mekong luôn hào phóng, ban tặng nguồn lợi thủy sản phong phú nuôi sống biết bao phận đời xuôi ngược theo con nước lớn ròng.
Robusta là loại cà phê Việt Nam có sản lượng lớn nhất thế giới. Song, nguồn cung cạn khiến giá loại hạt này vượt qua tất cả dự báo trước đó, lập kỷ lục mọi thời đại.
Ngồi cùng nhau trên ghế đá Trường Sĩ quan Thông Tin, học viên Nguyễn Trường Sơn nắm tay bạn gái Nguyễn Thị Hồng Đơn (Trường Đại học Nguyễn Tất Thành), cùng nghe lại bài hát và nhớ về kỷ niệm năm nào.
Thủ tướng Phạm Minh Chính yêu cầu kiên quyết không chấp nhận mô hình “tăng trưởng trước, dọn dẹp sau;” không tăng trưởng bằng mọi giá; chuyển đổi mô hình tăng trưởng từ “nâu” sang “xanh."
Mô hình “con cá ôm cây lúa” được ông Sáu Sương (59 tuổi, ngụ xã Vĩnh Trung, TX. Tịnh Biên, tỉnh An Giang) áp dụng trên cánh đồng ven rừng tràm Trà Sư. Với tư duy làm kinh tế nông nghiệp “thuận thiên” góp phần cải thiện môi trường sinh thái, mang lại hiệu quả kép.
Ngày ra đi, Bảo nói với tôi nhất định Bảo sẽ trở về chốn này. Và rồi Bảo không về. Bánh xe thời gian cứ quay mải miết. Những mùa xuân lần lượt trôi qua trong nuối tiếc, bâng khuâng, hồ nghi, nỗi buồn pha lẫn sự đợi chờ vô vọng. Bảo ngày một xa dần.
Ai đã từng sống ở quê hay có tuổi thơ nghèo khó đều nhớ đến những bữa cơm chiều đầy cảm xúc.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
Buổi trưa hôm nay, khi đang rảo bước trên những con đường đầy nắng Florida (Mỹ), tôi bất giác ngẩn ngơ vì nhánh hoa xuyến chi trắng ngần mọc ven đường...