Kết quả tìm kiếm cho "um lươn"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 71
Đến nay, người dân vẫn còn mập mờ về loại gỗ làu táu xuất xứ từ đâu. Thế nhưng, những cây thẻ làm từ loại gỗ này do Quản cơ Trần Văn Thành cắm tại vùng đồng hoang thuở xưa vẫn còn nhiều điều bí ẩn được truyền miệng trong dân gian.
Mùa nước nổi ở An Giang không chỉ mang lại phù sa cho những cánh đồng ngập nước, mà còn đem đến cho người dân nhiều sản vật thiên nhiên vô cùng phong phú. Qua đôi bàn tay khéo léo của người nấu, sự tinh tế trong cách chế biến, sự kết hợp của các nguyên liệu với nhau, tuy dân dã, mộc mạc, nhưng vẫn không kém phần độc đáo, hấp dẫn, mang đậm nét đặc trưng và hương vị đậm đà khó quên.
Lăng Thoại Ngọc Hầu (còn được gọi là Sơn Lăng) thuộc phường Núi Sam, TP. Châu Đốc (tỉnh An Giang). Đây là công trình kiến trúc cổ tiêu biểu và được xếp hạng di tích lịch sử cấp quốc gia.
Chùa Snayđonkum thuộc hàng những ngôi chùa có lịch sử lâu đời trên địa bàn tỉnh An Giang. Chùa mang đậm nét đặc trưng nền văn hóa truyền thống Khmer, là trung tâm sinh hoạt văn hóa, nơi tổ chức lễ hội truyền thống. Đặc biệt, chùa còn là địa điểm chứa đựng và gắn liền với nhiều sự kiện lịch sử cách mạng địa phương.
Đang là phố thị nhà cao cửa rộng, đi vòng ra sau đường Tây An – Bờ Hồ (phường Mỹ Thới, TP. Long Xuyên, tỉnh An Giang), lại là những khoảnh ruộng nhỏ. Mà hễ ở đâu có ruộng, thì người chăn vịt chạy đồng sẽ tìm tới. Vậy nên mới có câu chuyện “qua phố chăn vịt” này.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
Trời nắng hanh hao, tần ngần một hồi trước quầy rau củ và lời mời chào của dì bán rau, ánh mắt tôi dừng lại trước mớ rau tập tàng non xanh nằm lẫn giữa đám xà lách và tần ô. Trời này mà húp một ngụm canh rau tập tàng nấu tôm thì cứ phải gọi là mát lòng mát dạ.
Khi mấy người hàng xóm cùng thấy cây mận nhà Cò Bất chết héo, thấy đất quanh gốc cây có dấu vết đào lên lấp xuống, trong bụng nghi nghi nhưng cũng chẳng đoán ra manh mối gì.
Thuở trước, cánh đồng vùng trong Tứ giác Long Xuyên được những lão nông tri điền kỳ cựu đến mở đất, rồi không ít người âm thầm bỏ chạy vì chua phèn. Theo thời gian, đất đai được nông dân khai hoang thành công, lúa vàng trĩu hạt, vùng hẻo lánh khởi sắc.
Miền xuôi có đủ loại cải, nhiều đến khó nhớ. Vậy mà ngược đường biên Nghệ An mùa này, ngẩn ngơ gặp rực vàng hoa cải nương cheo leo Huồi Tụ, Nậm Cắn, huyện Kỳ Sơn hay Tri Lễ, Cắm Muộn, huyện Quế Phong của người Mông, người Thái mà nhớ khó quên.
Tận dụng triền núi khô cằn, nhà vườn trên núi Cấm (TX. Tịnh Biên, tỉnh An Giang) trồng quýt hồng oằn trái, chờ bán trong dịp Tết. Có người sở hữu hàng chục công quýt, nổi tiếng khắp vùng.
Lũ lạ quá! Mới đó nước rút khô đồng, gửi lại lớp “hạt” phù sa trên mặt ruộng, nông dân tất bật cày ải xuống giống vụ đông xuân. Thời gian này, những con cá quay trở lại kênh, mương, ngư dân chộn rộn khai thác, bán rôm rả tại chợ quê.