Buổi họp mặt khác thường

09/02/2018 - 01:15

 - Lần đầu tiên tôi đến dự, đưa tin về một buổi họp mặt tất niên rất khác thường. Không có bài diễn văn, phát biểu cảm nghĩ dài dòng, chỉ là những cái nắm tay dặn dò. Không có hoa tặng sặc sỡ, không phải tổ chức ở hội trường trang trọng, lễ nghi, mà chỉ là những bàn tiệc trong sân trụ sở. Người đến dự chẳng mặc trang phục đẹp mắt, thướt tha, mà vẫn bộ quần áo lam lũ hàng ngày. Nhưng, đọng lại sâu sắc ở buổi chiều hôm ấy là cảm giác ấm áp, nghĩa tình, trân quý đối với phía tổ chức lẫn khách mời, và kể cả chính tôi.

Mỗi vị khách có một câu chuyện đời khốn khó riêng, chẳng ai giống ai. Bà Nguyễn Thị Vấn (52 tuổi, ngụ thị trấn An Châu, Châu Thành) xuống Long Xuyên bán vé số từ sáng sớm, bằng xe buýt, cùng đứa cháu ngoại.

Nhận được lời mời dự họp mặt của công ty TNHH MTV Xổ số Kiến thiết An Giang, 2 bà cháu ráng bán hết 200 tờ vé số, rồi rụt rè ghé lại công ty.

Vuốt mái tóc pha sương cho gọn gàng, bà Vấn tâm sự: “Tôi bán vé số hơn 20 năm rồi! Nhiều người chọc, nói “đồng nghiệp” cùng thời với tôi đã thành đại lý hết, chỉ mình tôi bán vé số dạo hoài. Tôi cũng muốn thay đổi cuộc sống của mình lắm chứ, mà ngặt nỗi, tại không biết chữ, mua bán lây lất mãi vẫn chưa thoát được cái nghèo. Mấy đứa con lớn lên, chịu hết xiết nên bỏ quê đi làm ăn xa. Giàu có chẳng thấy, chỉ thấy tôi lại phải gánh thêm đám cháu nhỏ thay con”.

Nghe bà ngoại tóm tắt cuộc đời bằng ít câu chua chát, cậu bé ngồi bên cạnh cúi đầu. Đáng lẽ đi học như bạn bè cùng tuổi, em lại nghỉ để chuyển sang “trường đời”… Rồi 2 bà cháu gắp thức ăn cho nhau, tranh thủ ăn no, để kịp đón xe buýt trở về nhà. Ở đó, còn đứa cháu nhỏ khác đang chờ họ về nấu cơm!

Vợ, chồng bà Lê Thị Ánh (ngụ khóm Bình Khánh 5, phường Bình Khánh, TP. Long Xuyên) đã trên 70 tuổi, nhưng vẫn lặn lội bán vé số mỗi ngày. Nói như bà, “không bán là chết đói”, nên phải ráng, mặc kệ tuổi già, bệnh tật. Sinh đến 9 người con, nhưng họ chẳng thể nương nhờ được ai. Mấy người kia nghèo khó, lo cho bản thân còn chưa xuể, nói gì phụng dưỡng cha mẹ. Còn 2 người con nhỏ nhất lại mắc bệnh tâm thần. Hoàn cảnh thương tâm của bà, nhiều người biết. Nhờ vậy, họ giúp bà bằng cách mua vé số nhiều, để bà mau bán hết, về chăm sóc con.

“Gia đình tôi có sổ hộ nghèo, được Nhà nước cất nhà kiên cố, mừng lắm. Hai vợ, chồng chỉ còn mong ước sớm thoát nghèo, không phải vất vả bán vé số. Bữa nay, lần đầu tiên được dự họp mặt, nhận quà, tôi thấy rất vui. Nhờ vậy, Tết này xôm tụ hơn chút” - bà cười rất hiền.

Trong thời gian chờ khách đến dự đông đủ, tôi được công ty cho biết, chương trình hôm ấy là tổ chức họp mặt, tặng quà cho gần 200 người bán vé số dạo có hoàn cảnh khó khăn trên địa bàn TP. Long Xuyên.

Mỗi phần quà trị giá 300.000 đồng, gồm nhu yếu phẩm, tiền mặt. Nhân dịp Tết Nguyên đán Mậu Tuất 2018, công ty đã tặng 1.100 phần quà cho người bán vé số dạo trong toàn tỉnh, đồng thời tổ chức họp mặt, liên hoan tại TP. Long Xuyên và TP. Châu Đốc.

“Đây là năm thứ 2 công ty tổ chức hoạt động này, nhằm tri ân, hỗ trợ người bán vé số dạo. Vì miếng cơm manh áo hàng ngày, bất kể nắng mưa, ngày đêm, họ rong ruổi khắp các con đường, bán từng tờ vé số. Họ siêng năng mua bán để nuôi sống bản thân và gia đình, đồng thời trở thành lực lượng rất đắc lực, giúp công ty đạt doanh số, nhiệm vụ được giao. Chính vì vậy, chúng tôi muốn thông qua buổi họp mặt, tặng quà để động viên họ vượt qua khó khăn, góp phần vào hoạt động kinh doanh của công ty” - Ông Lý Thanh Đan, Phó Giám đốc công ty bày tỏ.

Bà Lê Thị Quyến, Đại lý vé số Nga Lượm (TP. Long Xuyên) tranh thủ đến sớm, hướng dẫn người bán vé số dạo thuộc đại lý của mình vào bàn tiệc, nhận quà.

Bà Quyến chia sẻ: “Mối lấy vé số của đại lý lên đến cả ngàn người. Ai cũng khó khăn, bán ngày nào, ăn ngày đó. Năm nay, công ty cho 300 suất quà, tôi phải chọn lọc, ưu tiên cho người có hoàn cảnh khó khăn nhất, bán vé số lâu năm và tích cực bán số lượng nhiều. Dịp Tết, tôi gửi tặng lạp xưởng, bánh kẹo, gạo… cho nhiều trường hợp. Chỉ mong sao, họ ráng vượt qua khó khăn, cuộc sống ổn định hơn”.

Đa số “vị khách” được mời đều có chung thái độ lúng túng, e ngại khi đến họp mặt. Cũng dễ hiểu, khi trước giờ, họ ít có dịp tham dự loại hoạt động này. Họ quen với nắng gió, với ngóc ngách  của những đường; quen năn nỉ khách mua vé số; quen với ánh mắt khinh thường và cử chỉ xua đuổi nhiều hơn. Họ chỉ giảm bớt ngại ngùng khi gặp nhiều “đồng nghiệp” thân thuộc.

Ngồi cạnh nhau, họ rôm rả hỏi thăm nhau chuyện “nghề”, chuyện gia đình. Bữa tiệc trở nên ấm cúng, vui vẻ, ngon miệng hơn bao giờ hết. Tôi tin chắc rằng, họ sẽ rất mong chờ buổi họp mặt năm sau, để một lần nữa cảm thấy được trân trọng, quan tâm, xóa nhòa khoảng cách và mặc cảm về thân phận “bán vé số dạo”!

Buổi họp mặt khác thường

Buổi họp mặt khác thường

Bài, ảnh: KHÁNH HƯNG