Cha qua đời bi thương trên biển, mẹ mất vì bệnh tim, chú bé khổ đau nay vào đại học ngành AI
11/11/2025 - 14:15
'Mồ côi tội lắm ai ơi, đói cơm khát nước biết người nào lo'… Cha là nạn nhân một vụ án mạng trên biển, mẹ qua đời vì bệnh tim khi sinh em út, cậu bé Nguyễn Hữu Thọ tưởng đã khóc cạn nước mắt vì đau buồn, bơ vơ.
AA
Mồ côi cha mẹ, tân sinh viên Nguyễn Hữu Thọ sống nhờ tình thương yêu của ông bà ngoại và cậu dì - Ảnh: YẾN TRINH
Nương vào tình yêu thương của ông bà ngoại và cậu dì, Thọ cùng em trai lớn lên, bước qua những buồn tủi và nay Thọ là tân sinh viên Trường đại học Giao thông vận tảiTP.HCM chuyên ngành Khoa học dữ liệu và AI.
Rời chốn đau thương đi về 'chiếc tổ' có chở che
Giã từ vùng biển đau thương nơi cha ra đi mãi mãi và mẹ không kịp nói lời vĩnh biệt, anh em Thọ theo ông bà về quê nhà Cần Thơ. Được một năm, cả nhà dắt díu nhau lên TP.HCM. Thọ gián đoạn việc học 2 năm hồi THCS, nên 20 tuổi mới vào đại học.
Cuối hẻm cụt TP.HCM, lối đi hẹp lại vừa chiếc xe máy, "chiếc tổ chim" của gia đình Thọ hiện ra lọt thỏm với bề ngang tầm 3m. Chừng ấy là chốn nương náu của 6 người: ông bà ngoại, cậu, dì, Thọ và em trai. Buổi tối, anh em Thọ trải tấm mền, ngủ vùi ở phòng ngoài.
Nhà quá cũ kỹ, Thọ và cậu phải căng tấm ni lông lớn trên trần nhà để đỡ rơi rớt bụi bặm. Cũng may bên hông là ngách nhỏ lợp mái làm chỗ để xe, nếu không trong nhà sẽ không đủ chỗ ngả lưng.
Thương cha mẹ không may mất sớm, Nguyễn Hữu Thọ quyết tâm học giỏi để cha mẹ an lòng nơi chín suối - Ảnh: YẾN TRINH
Nền thấp, để ngăn nước tràn vào mỗi độ mưa lớn, họ xây bậc xi măng nơi cửa ra vào. Nhìn bên ngoài, nơi này như một chiếc tổ.
Bà ngoại Thọ tuổi đã ngoài 60, đi trông em bé cho người ta từ sáng sớm. Sau lần đi nhặt ve chai té gãy tay, giờ bà cũng yếu đi nhưng ráng làm lụng kiếm đồng ra đồng vô.
Những thước phim quá đau lòng của tuổi thơ
Cháu ngoại đậu đại học, ông Triệu Phương tự hào xen lẫn lo lắng về khoản học phí - Ảnh: YẾN TRINH
"Hồi đó mẹ thằng Thọ siêng năng lắm, cả ngày lo buôn bán phụ giúp gia đình". Nhắc con gái, ông Phương - ông ngoại thọ lại chìm vào dòng hồi tưởng. Quê Cần Thơ, ông bà dẫn 3 con ra Vũng Tàu sinh sống. "Chồng nó (mẹ Thọ - PV) làm tài công, đi biển 3 - 4 tháng mới về, có khi nửa năm", ông kể.
Nào ngờ khi chuyển dạ sinh con thứ hai năm 2009, chứng đau tim khiến người mẹ trẻ đột ngột qua đời. Lúc đó Thọ mới 4 tuổi.
Ông trời sao nỡ trêu ngươi khi 5 năm sau biến cố lại ập đến. Tháng 4-2014 họ nhận tin dữ: cha Thọ bị 2 kẻ nhẫn tâm tước đi mạng sống.
Ông Phương nhớ hoài cảnh anh em Thọ hai vòng khăn tang trên mái đầu thơ dại, bưng lư hương khóc cảnh mồ côi. Nói tới đây, giọng ông Phương nghẹn lại: "Cháu ngoại út thiếu hơi mẹ từ hồi lọt lòng, phải nằm lồng ấp trong bệnh viện. Lớn lên nó ít nói, tội nghiệp…".
Thọ nói mình ở bên mẹ mấy năm, còn có ký ức mẹ chở đi học mẫu giáo, còn em mình chưa từng có giây phút nào biết đến hơi ấm của mẹ. Vậy nên dù bản thân côi cút, Thọ rất thương em, cứ rảnh là lại chỉ dẫn cho em những bài tập khó và trò chuyện để em dạn dĩ hơn. Em trai Thọ đang học lớp 9 ở trường gần nhà.
Chàng trai tự lập, cứng cỏi, tìm quên bằng học hành
Ngoài giờ học, Nguyễn Hữu Thọ phụ giúp công việc nhà cho ông bà đỡ vất vả. Từ nấu cơm, quét nhà, dọn dẹp, Thọ đều đỡ đần ông bà - Ảnh: YẾN TRINH
Thọ khoe với ông mình vừa tìm được công việc gia sư tiếng Anh cho một học sinh lớp 5. Mỗi tuần Thọ dạy kèm 6 buổi tối, sẽ được 2 triệu đồng mỗi tháng. Ông ngoại thoáng mừng nhưng lo cháu không có thời gian học. Gương mặt sọp đi vì răng cỏ không còn, ông tự hào nói về cháu mình: "Cháu biết phụ giúp công chuyện nhà".
Hồi phổ thông cả ngày ở trường, tối về Thọ thường học bài tới gần nửa đêm. Chiếc bàn xếp nay đã cũ mèm, quá thấp so với chiều cao của Thọ. Hôm nào siêng Thọ còn lên Thư viện Tổng hợp TP.HCM học bài cho yên tĩnh.
Thọ còn làm xe ôm nghiệp dư khi có người trong xóm nhờ chở đi chợ. Mỗi lần như vậy Thọ được trả 20.000 - 30.000 đồng. Có khi cuối tuần, Thọ lẽo đẽo phụ bà đi lau dọn nhà cửa cho mối quen trong xóm.
Hè, Thọ đi làm phục vụ quán nhưng ngặt nỗi không thể để ông một mình lâu vì chứng hay quên của ông ngày càng nặng nên Thọ phải nghỉ làm để chăm ông.
Trò chuyện hồi lâu với Thọ và ông ngoại, chúng tôi cảm nhận không khí yêu thương len lỏi trong gian phòng nhỏ. Nơi này không có sự oán trách số phận và họ cũng không để cho sự mất mát dày vò.
Là gia đình khó khăn có lẽ là nhất xóm, Thọ chỉ những gói mì giấy trong tủ chén: "Mì của mấy cô mấy chú cho, ngoại xếp nhìn cho gọn. Tôi hay ăn mì lắm". Anh em Thọ còn được cho sách vở, ly giữ nhiệt.
Những gói mì hàng xóm cho được bà ngoại của Thọ xếp ngăn nắp trong tủ chén và là món quen thuộc của anh em Thọ - Ảnh: YẾN TRINH
Thọ quý nhất kệ sách nhỏ với những cuốn hướng dẫn kỹ năng. Vừa rồi, gia đình Thọ được quận Bình Thạnh cũ trao tặng xe máy. Thọ cũng biết ơn những thầy cô giáo đã tận tâm giúp đỡ, dạy dỗ mình.
Hồi đợt dịch COVID-19, qua sự giới thiệu của phường, gia đình được một bác trong nhóm thiện nguyện "Người tôi cưu mang" giúp đỡ". Cảm kích những tấm lòng, chừng năm nay, Thọ tìm cách hỗ trợ lại cho nhóm. Thọ phụ chở gạo đi tặng, đăng bài chia sẻ các hoàn cảnh lên nhóm. "Các cô các chú giúp mình mà mình không làm gì được to tát, nên những việc nào tôi làm được thì sẽ làm…", Thọ nói.
Tân sinh viên Nguyễn Hữu Thọ thích đọc sách, học hỏi những kỹ năng - Ảnh: YẾN TRINH
Thọ là một thanh niên năng nổ của địa phương. Mới đây, Thọ phụ giúp anh chị trong phường phát quà 100.000 đồng nhân kỷ niệm 80 năm Quốc khánh 2-9. Thọ còn đạt giải 3 cuộc thi thiết kế poster an toàn giao thông ở trường, và thi hát ở phường.
Nguyễn Hữu Thọ phụ giúp những phong trào đoàn của địa phương - Ảnh: NVCC
Cũng chính từ mối duyên với nhóm Người tôi cưu mang, vừa rồi ngặt nghèo học phí, Thọ được vay 10 triệu. Cộng thêm tiền gia đình gom góp, Thọ mới đủ đóng học phí kỳ 1 gần 17 triệu đồng.
Nghe câu chuyện của Thọ, có lẽ ai cũng sẽ cảm thương và yêu mến một thanh niên ngoan hiền, biết thương người. Thọ sẽ được báo Tuổi Trẻ tiếp sức đến trường vào ngày 11-11.
Theo Tuoitre.vn
Mọi phản ánh, ý kiến, tin, bài và hình ảnh cộng tác của độc giả có thể gửi đến Báo An Giang theo địa chỉ: