Đi tù vì trộm tài sản của em ruột

06/12/2019 - 07:31

 - Sau khi đến nhà mẹ ruột chơi trong lúc nói chuyện, Lê Thị Trường An (sinh năm 1970, ngụ ấp Mỹ An 1, xã Mỹ Hòa Hưng, TP. Long Xuyên) phát hiện em ruột có gửi tiền trong phòng ngủ, An nảy sinh ý định trộm. Lợi dụng lúc vắng người, An nhanh tay lấy trộm tiền rồi bỏ về nhà. Do quanh co chối bỏ hành vi của mình nên An bị cơ quan chức năng bắt, khám xét nơi ở và phát hiện tang vật.

Do gia đình không đủ điều kiện cất giữ tài sản nên khoảng năm 2017, L.T.T.H (sinh năm 1973, ngụ ấp Mỹ Long 1) đến nhà em ruột L.T.A.N (sinh năm 1987, ngụ ấp Mỹ Khánh 2, xã Mỹ Hòa Hưng), cũng là nhà mẹ ruột của H. để hỏi mượn ngăn tủ học sinh trong phòng ngủ của N. để cất một số tài sản, gồm: 8 USD, 800 triệu đồng, 5 dây chuyền, 3 chiếc lắc, 2 chiếc nhẫn… bằng vàng 18K và 24K. Đồng thời, H. cũng thường xuyên đến nhà để kiểm tra số tài sản này. Tuy nhiên, khoảng 9 giờ ngày 31-8-2019, H. đến kiểm tra thì phát hiện số tài sản trên để trong túi xách “không cánh mà bay”, nên liền báo ngay cho N. biết sự việc và hỏi thăm những người thân trong nhà thì được biết An là người đã có hành vi lấy trộm số tài sản này. Theo đó, H. cùng gia đình đến nhà vận động để An trả lại số tài sản nhưng không được, sau đó H. đến Công an xã Mỹ Hòa Hưng trình báo.  

Bị cáo An tại phiên tòa

Sau khi tiếp nhận sự việc, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP. Long Xuyên tiến hành vào cuộc. Qua điều tra xác định, khoảng 14 giờ ngày 30-8-2019, An đến nhà mẹ ruột là bà N.T.T (sinh năm 1947, ở ấp Mỹ Khánh 2) chơi. Tại đây, trong lúc An nói chuyện cùng mẹ ruột thì H. cũng đến chơi, một lúc sau An phát hiện H. có vào phòng N. kiểm tra nhiều tài sản gửi trong tủ, nên nảy sinh ý định chiếm đoạt mang đi trả nợ. Để thực hiện được ý định, An đợi đến 16 giờ cùng ngày, khi thấy H. rời khỏi nhà để đón con và cửa phòng N. không khóa, An liền đi vào bên trong kéo giật mạnh làm bật cửa tủ, rồi lấy túi xách bên trong chứa toàn bộ số tài sản trị giá hơn 900 triệu đồng đem về nhà cất giấu, riêng túi xách thì ném bỏ xuống sông nhằm phi tang chứng cứ. Số tiền trộm được, An sử dụng trước một phần để trả nợ cho nhiều người và đưa chồng trả nợ ngân hàng hơn 135 triệu đồng, số còn lại An cất giấu. Qua khám xét khẩn cấp nơi ở của An, cơ quan chức năng đã nhanh chóng thu giữ toàn bộ số tài sản bị mất trộm của H. nhưng chỉ còn lại hơn 657 triệu đồng. Với các chứng cứ có được, ngày 15-10-2019, An bị khởi tố điều tra.

Khi bị bắt giam, khởi tố điều tra, trong quá trình điều tra cũng như tại phiên tòa xét xử sơ thẩm bị cáo nghẹn ngào khai nhận toàn bộ hành vi sai trái của mình và cho rằng, do thiếu nợ quá nhiều nên khi thấy H. có tiền đã nảy sinh ý định trộm tiền để trả nợ và khi lấy về nhà cất giấu cũng không kiểm tra là bao nhiêu. Bị cáo không biết việc lấy như vậy phải chịu tội nặng, mong được xem xét. Theo Hội đồng xét xử, bị cáo có đủ nhận thức để biết được việc làm nào đúng, sai; chỉ vì muốn có tiền trả nợ nhanh chóng mà bị cáo bất chấp hậu quả để thực hiện. Đáng nói hơn, tài sản bị cáo trộm lại là của người thân mình bằng cách lợi dụng sự sơ hở, tin tưởng mà bị cáo thực hiện hành vi phạm tội trái pháp luật. Mặc dù người bị hại không yêu cầu bồi thường gì thêm và xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo, nhưng xét tính chất vụ án, hành vi của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đến quyền sở hữu tài sản của người khác hơn 900 triệu đồng, nên cần phải có mức án tương xứng nhằm giáo dục bị cáo, răn đe các loại tội phạm này và phòng ngừa chung trong xã hội.

Kết thúc phiên tòa sơ thẩm, Tòa án nhân dân tỉnh đã tuyên phạt bị cáo An 7 năm tù về tội “Trộm cắp tài sản” quy định tại Khoản 4, Điều 173 Bộ luật Hình sự 2015, sửa đổi, bổ sung năm 2017.

NGUYỄN HƯNG