
Cơm tấm Long Xuyên hấp dẫn. Ảnh: THỦY TIÊN
Những món ăn này từ lâu đã trở thành đặc sản trứ danh, chinh phục thực khách gần xa mỗi lần thưởng thức. Cơm tấm Long Xuyên là sự kết hợp hài hòa giữa các nguyên liệu, từ độ dẻo thơm của cơm, vị đậm đà của thịt nướng, béo bùi của trứng kho, dai của bì, giòn của dưa chua đến hương vị mặn ngọt, cay cay của nước mắm. Tất cả hòa quyện tạo nên sức hấp dẫn khó cưỡng.
Theo một số chủ quán cơm nổi tiếng ở Long Xuyên như Cây Điệp, Hướng Dương, 8 Diệu, Mỹ Diệu, Cô Tư, Tùng… trong văn hóa ẩm thực An Giang, cơm tấm Long Xuyên không chỉ là món ăn để kinh doanh mà còn là niềm tự hào quê hương. Nhiều người dân địa phương cho biết họ có thể ăn món này 3 bữa mỗi ngày mà vẫn không thấy ngán.
Điểm khác biệt của cơm tấm Long Xuyên là ở hạt cơm tấm nhỏ, mịn, cùng cách trình bày tinh tế. Thịt nướng, trứng kho, da heo đều được cắt nhỏ, giúp thực khách dễ dàng thưởng thức trọn vẹn hương vị. Một đĩa cơm hoàn chỉnh sẽ có thêm mỡ hành, dưa chua và nước mắm sánh ăn kèm.
Một đặc sản khác làm nên tên tuổi của ẩm thực An Giang là bún cá Châu Đốc - món ăn dân dã nhưng đậm đà hương vị miền sông nước. Món này vốn có nguồn gốc từ Campuchia, song qua thời gian đã được biến tấu theo khẩu vị người Việt, trở thành món ăn quen thuộc trong đời sống người dân vùng Bảy Núi.
Theo các đầu bếp kỳ cựu, bún cá Châu Đốc xưa thường dùng cá linh để nấu nước dùng, thêm tôm khô, củ ngải, mắm ruốc, sả, ớt, tỏi, nghệ nên nước dùng rất đậm đà. Ngày nay, món bún vẫn giữ nguyên hương vị truyền thống, nhưng có thêm xương ống heo để nước lèo ngọt tự nhiên.

Tô bún cá Châu Đốc hấp dẫn thực khách. Ảnh: THỦY TIÊN
Cá lóc dùng cho bún là cá đồng, được luộc chín, gỡ xương, ướp gia vị và xào sơ với nghệ giúp thịt săn chắc và có màu vàng bắt mắt. Khi tô bún được dọn ra, hương thơm của cá, nghệ và mắm ruốc hòa quyện quyến rũ. Nước lèo vàng sóng sánh phủ lên sợi bún trắng, bên trên là thịt cá lóc, thịt heo quay cắt miếng vừa ăn.
Ai thích có thể gọi thêm đầu cá lóc, chấm muối ớt chanh hoặc nước mắm dầm ớt hiểm beo béo, đậm đà. Đĩa rau ăn kèm thể hiện sự trù phú của miền Tây Nam Bộ, nào là bông điên điển, bông súng, rau đắng, bắp chuối hột, rau muống bào sợi, thậm chí có thêm rau nhút, đậu đũa. Nhiều thực khách còn thích “tăng topping” bằng chả lụa, hột vịt lộn, khiến món ăn càng thêm hấp dẫn.
Món đặc sản khác được vinh danh là gỏi sầu đâu. Đây là món ăn dân dã nhưng độc đáo của vùng Bảy Núi. Sầu đâu là loại cây rừng phổ biến nơi đây và lá non được người dân dùng để chế biến món gỏi. Trước khi trộn, lá sầu đâu được chần qua nước nóng để giảm vị đắng.
Người dân thường trộn lá sầu đâu với khô cá lóc hoặc khô sặc rằn xé nhỏ, đôi khi thêm ba rọi heo luộc cắt mỏng. Các nguyên liệu này được trộn cùng dưa leo, xoài sống bằm, rau thơm, đậu phộng rang và nước mắm me pha ớt, tạo nên hương vị đắng, chua, cay, mặn, ngọt hài hòa.
Điều thú vị là gỏi sầu đâu khi ăn ban đầu hơi đắng, nhưng sau đó chuyển sang vị ngọt thanh, để lại hậu vị đặc trưng khó quên. Chính sự đối lập ấy tạo nên nét duyên ngầm khiến món ăn này chinh phục thực khách, trở thành đặc sản phải thử khi đến An Giang.
THỦY TIÊN