1. Vinicius Junior đang lăn lộn bên ngoài đường biên. Anh ôm chặt chân phải, hét lên đau đớn, nước mắt chảy dài trên má. Thần đồng người Brazil không thể thi đấu thêm một giây nào nữa sau nỗ lực dứt điểm quên mình. 3 phút trước đó, Lucas Vazquez cũng khóc nức nở khi phải rời sân sớm. Trên khán đài, cổ động viên Real Madrid vỗ tay động viên, nhưng trái tim họ đã chết đi quá nửa.
Bởi Vinicius hay Vazquez đều là những cái tên cuối cùng còn trọn vẹn khát khao cống hiến cho Real Madrid. Phần còn lại đã hết động lực và chỉ còn chơi như những "hồn ma" trên sân.
Real Madrid đã bị loại khỏi Champions League.
Trong bài bình luận trên tờ Guardian, cây bút kỳ cựu Sid Lowe đã ví Champions League như liều thuốc tiên cho Real. Mùa giải trước, đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha bị loại sớm khỏi cúp Nhà vua bởi Leganes, để Barcelona bỏ xa tới 17 điểm khi La Liga khép lại, nhưng chức vô địch Champions League lần thứ ba liên tiếp đã xua tan tất cả. Dù Real đá kém thế nào, mỗi khi trở lại Champions League đều thấy như trở về "đất mẹ". Sân chơi châu Âu như miền đất rộng lượng, dang tay che chở cho bầy kền kền mỗi lúc bão giông.
Nhưng khi không còn được "đất thiêng" Champions League bảo bọc, Real của Santiago Solari đơn giản là không thể chống đỡ. Trong 4 ngày, đội bóng áo trắng chấm dứt hy vọng ở 2 sân chơi, trước khi cánh cửa Champions League cũng đóng sập lại bởi thảm bại mà người Madrid sẽ không bao giờ lãng quên.
2. 2 cm, đó là khoảng cách xấp xỉ chiều cao của ngọn cỏ trên sân Santiago Bernabeu. Một con số nhìn chung là... không đáng nghĩ đến, nhưng trong ít phút ngắn ngủi ở giữa hiệp 2, Real đã ước giá như trái bóng trôi đi hết đường biên dọc, chứ không nán lại trên mặt sơn với khoảng cách chỉ 2 cm đổ lại.
Đó là tình huống mà bóng tưởng như đã ra ngoài sân, trước khi được hậu vệ Ajax Amsterdam gạt lại, chuyền lên để đội khách tổ chức tấn công. Dusan Tadic kết thúc tình huống này với cú sút tuyệt đẹp, nâng tỉ số lên 3-0. Sau ít phút tham khảo trợ lý VAR, trọng tài Felix Brych chấp nhận bàn thắng. Hy vọng của Real vụn vỡ từ đây.
Benzema mờ nhạt trong vai trò đội trưởng.
Đó là pha bóng tiêu biểu cho một ngày khó hiểu ở thành Madrid. Raphael Varane, Gareth Bale thay nhau đưa bóng chạm khung gỗ, còn Karim Benzema sút thế nào bóng cũng không chịu vào gôn. Ajax đóng vai "chân mệnh thiên tử" như Real của những mùa giải ngồi trên ngai vàng, song có một điều không khó hiểu ở thời điểm này: Real đã thua hoàn toàn xứng đáng.
Với màn trình diễn trong trận đấu này và trong nhiều tháng đã qua, Modric cùng các đồng đội không thể đi xa hơn được nữa. Số phận đã ưu ái cho họ quá nhiều.
Hãy dành lời khen cho Ajax. Một đội bóng đã đá cho Bayern Munich phải "mất mật" trong cả hai lượt trận, đội bóng ấy không thể tầm thường. Thế nhưng, Sergio Ramos đã coi thường Ajax tới mức cố tình nhận thẻ vàng để "tẩy thẻ", chuẩn bị cho vòng tứ kết. Real đã nghĩ tới tứ kết sau khi thắng lượt đi, dẫu đó là chiến thắng vô cùng may mắn. Ngay cả trong lúc nguy nan nhất, "Kền kền trắng" vẫn hiên ngang... hạ thấp đối thủ.
Cách Real dàn trận cũng cho thấy sự khinh suất, và như đã nói, khi "vận khí Champions League" không còn hướng về Bernabeu, "Kền kền trắng" đã gục ngã ngay trên thánh địa.
Ajax làm chủ hoàn toàn sân khấu Bernabeu.
3. Sau gần 1000 ngày ngồi trên ngai vàng, vị vua mang hoàng bào màu trắng rốt cục đã băng hà. Người Madrid vẫn có lý do để tự hào, bởi nhiều năm nữa, rất khó có đội bóng nào vô địch Champions League được 3 lần liên tiếp, chứ chưa nói đến chuyện san bằng kỷ lục 13 lần đứng trên đỉnh châu Âu của Real.
Chẳng đội nào có thể thắng mãi, và nếu không phải thua Ajax, Real sớm muộn cũng sẽ thua một đội bóng khác. Nhưng cách Real trở thành cựu vương với trận thua không có gì để bàn cãi, đấy xem ra lại là điều rất... đáng bàn cãi. Sau chức vô địch lần thứ ba, HLV Zinedine Zidane từ chức và nói thẳng thừng rằng ông "không còn chắc mình đủ khả năng giúp Real chiến thắng". Sau đó không lâu, đến lượt Cristiano Ronaldo chia tay Madrid. Mầm mống của cuộc suy tàn được ươm trồng ngay trên đỉnh cao, và Real có đủ thời gian để ngăn chặn nó, song chủ tịch Florentino Perez cùng các cộng sự đã không làm vậy.
Ông mang về Julen Lopetegui với cuộc bổ nhiệm khiến đội tuyển Tây Ban Nha phải trả giá bằng cả kỳ World Cup. Ông vội vã ký hợp đồng dài hạn với người thay thế Lopetegui là Santiago Solari - vốn chưa tạo được dấu ấn đáng kể. Ông bảo bọc Bale - siêu sao đá cho Real trong 6 năm, nhưng vẫn chỉ biết nói... tiếng Anh và luôn tự cô lập mình. Ông bán đi Ronaldo, nhưng không tìm được ngôi sao nào đủ sức lấp đầy khoảng trống. Không phải đến khi Luka Modric lên tiếng, người ta mới biết Real nhớ Ronaldo thế nào.
Ronaldo để lại khoảng trống quá lớn ở Real.
Nếu Ronaldo là người bỏ lỡ cơ hội trong trận đấu đêm qua, anh sẽ đập tay xuống đất, hướng về phía cổ động viên Real và gào thét dữ dội. Ronaldo sinh ra tại quần đảo Madeira, song anh lại là người thấm đẫm tinh thần Madridismo hơn bất cứ người Madrid chân chính nào hết. Bernabeu đêm qua, Benzema, Modric hay Marco Asensio đều nhìn về... khoảng không xa xăm mỗi khi bỏ lỡ cơ hội. Các cầu thủ Real còn không buồn động viên nhau.
Trong số 11 cái tên trên sân kia, không kể Vazquez và Vinicius đã rời sân, bao nhiêu người dám tin vào chiến thắng trước một Ajax với tổng giá trị đội hình còn chẳng bằng một phần ba những gì Real đang có? Thất bại là một chuyện. Thất bại theo cách hổ thẹn, bạc nhược trong 3 trận liền trên sân nhà mới là điều đáng nói. Lần đầu tiên kể từ mùa giải 1950/1951, Real mới thua 6 trận trong cùng một mùa giải với cách biệt 3 bàn trở lên. Ở Champions League, chỉ có Schalke là đội thua nhiều hơn Real mùa này.
Cổ động viên đã đúng khi cho rằng hầu hết ngôi sao hiện tại ở Bernabeu không còn động lực thi đấu. Real cần một cuộc cải tổ để được sống lại lần nữa.
Theo VTC