Kết quả tìm kiếm cho "Có nơi nào ăn ngon"
Kết quả 49 - 60 trong khoảng 3365
Bây giờ muốn ăn các món ngon từ cua đồng lúc nào cũng có, chỉ cần 'ới một cái' là có thể được phục vụ tận nhà, hoặc cũng có thể tự tay mở tủ lạnh với túi cua đồng đã được xay sẵn ra mà chế biến.
Nó là chiếc xe đạp 'kỳ quan': cổ nghênh nghểnh cách cái sườn cong cong một đoạn thiệt là xa. 'Xe mày té xuống thì nhiễm trùng mà chết ngay đuông!' - bạn bè trêu thế.
Mỗi lần đi ra bến, các bà, các chị đều đem theo thau quần áo. Chiếc thau nhôm nào cũng đục cái lỗ, cột sợi dây, chi vậy trời? Rồi tôi cũng có câu trả lời khi lần đầu xuống bến tắm sông cùng chị Tím.
Ngày trước, cây thiên tuế được giới chơi kiểng lên núi săn tìm ráo riết, tưởng chừng bị tuyệt chủng. Thế nhưng, loài cây thân gỗ này vẫn tái sinh khá nhiều ở một số ngọn núi trong dãy Thất Sơn.
'Hạnh phúc' là cảm giác hài lòng của mỗi người với cuộc sống xung quanh. Những năm gần đây, xếp hạng chỉ số hạnh phúc của Việt Nam trên thế giới đã tăng lên vượt bậc không chỉ minh chứng cho nỗ lực bảo đảm quyền con người mà còn thể hiện sự tin tưởng của quần chúng Nhân dân đối với Đảng, Nhà nước.
Hồi nhỏ tôi hay thắc mắc, tại sao mỗi dịp cúng kiếng người ta đều rải gạo, muối mà không phải là thứ khác. Trong mâm cúng hễ thiếu gạo, muối là không thành lễ. Gạo là hạt ngọc trời, mấy ngàn năm nay dân ta đều dùng nó. Riêng muối thì phải lấy nước từ vùng biển có độ mặn cao rồi phơi trầy trật mới cho ra thành phẩm.
Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Lê Thị Thu Hằng, Chủ nhiệm Ủy ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài, bày tỏ xúc động và trân trọng khi kiều bào ta luôn hướng về quê hương, là nhịp cầu kết nối Việt Nam với thế giới, góp phần quan trọng trong công cuộc xây dựng, phát triển và bảo vệ Tổ quốc
Cô Xoan thẫn thờ ngước đôi mắt buồn rười rượi nhìn lên. Trên cao những cành xoan rùng mình phe phẩy những cánh tay đưa tiễn cùng với bao nhiêu là những chiếc lá xanh xanh đồng loạt rì rào tấu lên những lời chúc phúc chắc chỉ mình cô mơ hồ cảm được.
Gần 90 tuổi, ông Trần Văn Nhiệm (Phó Chủ nhiệm Câu lạc bộ truyền thống kháng chiến Thành đoàn TP. Hồ Chí Minh) vẫn hào hứng tham gia các chuyến về nguồn, dọc theo chiều dài đất nước. Đến nơi mới, gặp những người mới, ông lại một lần nữa kể về cuộc đời hoạt động cách mạng của mình. Mọi sự kiện, chi tiết chưa hề cũ, mà vẫn mới nguyên trong ký ức. Làm sao ông quên được một thời khói lửa, thời mang trên vai án tử, thời bị đày ra địa ngục trần gian: Côn Đảo!
“Ai đã ghim vào những thân tre, bao ký ức xót xa hỡi mẹ?/ Ai đã ru ngủ những dòng sông, cùng êm ả chảy về hướng đông?” - không ít người đã từng hỏi như thế. Chiến tranh lùi vào quá khứ, một quá khứ đau thương nhưng rất đỗi tự hào của dân tộc Việt Nam. Đổi lấy tự hào ấy, biết bao người mẹ phải nén đau thương, động viên, đưa tiễn chồng, con lên đường kháng chiến.
Trưa tháng 4, ánh nắng chói chang ở Bảy Núi chiếu thẳng xuống đá, “sấy khô” lớp thực bì giòn rụm. Chỉ cần một tàn thuốc nhỏ cũng đủ làm bùng phát ngọn lửa lớn. Giờ đây, các khu rừng luôn đối mặt với nguy cơ cháy ở cấp cực kỳ nguy hiểm.
Tháng nắng, cây bằng lăng đầy hoa. Những chùm hoa tím ngập tràn trong mấy đôi mắt mênh mông, đong đầy kỷ niệm về thời xa xôi nào đó. Với nhiều người, bằng lăng là đại diện cho vẻ đẹp chân phương, là mảng đối lập rất riêng của miền Tây trong mùa khô hạn.