Kết quả tìm kiếm cho "cây thốt nốt"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 516
Nước trên những cánh đồng rút dần, cũng là lúc cá theo dòng nước ngược ra sông, nhờ đó mà người dân làm nghề vó cũng bận rộn theo con nước để đón những đàn cá sau bao ngày ẩn mình trong đồng ruộng.
Từ những lò bánh nhỏ ẩn dưới tán dừa ven sông đến gian hàng rộn ràng ở các lễ hội, bánh dân gian Nam Bộ hiện diện như một phần của đời sống người dân phương nam, mộc mạc mà đậm đà. Mỗi loại bánh chứa đựng thành phần và lịch sử riêng, phản ánh sức sống của nghề truyền thống trong dòng chảy đương đại.
Nằm ở vùng Tây Nam Tổ quốc, An Giang sở hữu một không gian thiên nhiên trù phú hiếm nơi nào có được: Núi non trầm mặc, sông nước hiền hòa và biển cả bao la. Từ mảnh đất vừa quen vừa lạ ấy, bao đời nay đã sinh ra những sản vật đặc trưng, là “kho báu mềm” của người dân khao khát lập thân, lập nghiệp.
Với những nguyên liệu như bột gạo, nếp, dừa, chuối... qua bàn tay khéo léo và sự sáng tạo của phụ nữ An Giang đã trở thành những chiếc bánh thơm ngon, hấp dẫn, góp phần giữ hồn quê từ bánh dân gian.
Cánh đồng thốt nốt xã An Cư (An Giang) đang vào mùa đẹp nhất trong năm khi những ruộng lúa ở đây đang dần chuyển từ xanh sang vàng, tạo nên khung cảnh xao xuyến lòng người.
Gắn bó thâm niên với nghề làm đũa thốt nốt, ông Trần Văn A (ngụ tại ấp Vĩnh Lập, xã An Cư, tỉnh An Giang) là một trong những cư dân miền sơn cước góp phần tạo nên giá trị cho cây thốt nốt vùng Bảy Núi. Hơn 30 năm, mỗi ngày cơ sở của ông A sản xuất hơn 10.000 đôi đũa, giao sỉ và lẻ, phân phối thị trường trong và ngoài nước.
Tiếng đàn đá vang vọng khắp núi rừng, tấu lên những khúc nhạc nhiều cung bậc tâm tình của người Raglai. Nghe ra, có dào dạt mây bay, gió thổi; có nồng nàn nỗi nhớ, niềm thương. Muôn nẻo thanh âm chốn sơn khê hòa thành lời vọng tự muôn thuở xa xưa của non ngàn…
Ngay ở cái tên, bánh bò thốt nốt đã mang tính nhận diện rất cụ thể. Chiếc bánh nhỏ nhắn, màu vàng đậm và dậy lên mùi thơm đặc trưng của trái thốt nốt là đặc điểm nhận diện của bánh bò thốt nốt ở vùng Bảy Núi An Giang. Tuy đơn giản, nhưng thưởng thức cái bánh đầu tiên, người ăn lại thèm thuồng thưởng thức thêm cái thứ hai, thứ ba…
Xã Tri Tôn (tỉnh An Giang) không chỉ có cảnh đẹp với những ngọn núi xanh tươi, đồng lúa bạt ngàn, mà ẩm thực bản địa cũng là “điểm cộng” níu chân du khách. Hương vị quyến rũ của những món ăn đặc trưng do đồng bào Khmer vùng Bảy Núi chế biến đã chinh phục vị giác của rất nhiều thực khách phương xa. Trong đó, phải kể đến món gỏi đu đủ đâm trên con đường dẫn vào ấp Phnom Pi.
Là loại cây đặc sản của vùng Bảy Núi, thốt nốt được du khách gần xa biết đến thông qua mẻ đường thơm ngọt đặc trưng. Tuy nhiên, người dân địa phương còn phát triển đa dạng sản phẩm từ loại cây độc đáo này.
Sáng sớm, chúng tôi có mặt tại vùng Bảy Núi để tận mắt xem người dân leo cây lấy mật ngọt nấu đường thốt nốt. Hun hút trong rừng thốt nốt, những vệt nắng ban mai xuyên qua từng kẽ lá trông mờ ảo, tựa như bức tranh tuyệt đẹp của buổi bình minh ở miền sơn cước.
Mấy năm trước, tôi tìm gặp bà Lê Thị Phương Thảo, người phụ nữ có ánh mắt luôn ánh lên niềm say mê, đang miệt mài bên khung dệt chiếu uzu của gia đình ở An Phú. Lần gặp lại gần đây, tôi ngạc nhiên khi thấy bà “làm mới” mình bằng cách sáng tạo sản phẩm thủ công mỹ nghệ từ cỏ bàng. Mỗi chiếc túi, chiếc giỏ ra đời không chỉ là vật dụng mà như mang hơi thở của đồng quê, thấm đượm tâm hồn người làm ra nó.