Kết quả tìm kiếm cho "củ cải ngâm chua ngọt"
Kết quả 13 - 24 trong khoảng 276
Hồi nhỏ tôi hay thắc mắc, tại sao mỗi dịp cúng kiếng người ta đều rải gạo, muối mà không phải là thứ khác. Trong mâm cúng hễ thiếu gạo, muối là không thành lễ. Gạo là hạt ngọc trời, mấy ngàn năm nay dân ta đều dùng nó. Riêng muối thì phải lấy nước từ vùng biển có độ mặn cao rồi phơi trầy trật mới cho ra thành phẩm.
Cô Xoan thẫn thờ ngước đôi mắt buồn rười rượi nhìn lên. Trên cao những cành xoan rùng mình phe phẩy những cánh tay đưa tiễn cùng với bao nhiêu là những chiếc lá xanh xanh đồng loạt rì rào tấu lên những lời chúc phúc chắc chỉ mình cô mơ hồ cảm được.
Tháng nắng, cây bằng lăng đầy hoa. Những chùm hoa tím ngập tràn trong mấy đôi mắt mênh mông, đong đầy kỷ niệm về thời xa xôi nào đó. Với nhiều người, bằng lăng là đại diện cho vẻ đẹp chân phương, là mảng đối lập rất riêng của miền Tây trong mùa khô hạn.
Tôi sinh ra ở một làng quê trung du đất Tổ. Quê tôi bình yên sau lũy tre làng, ký ức về quê là những ngày tháng đầy thơ mộng và ngọt ngào.
Khác với miền Nam quanh năm ấm áp, sản vật dồi dào, miền Bắc 4 mùa xuân, hạ, thu, đông rõ rệt nên thường là mùa nào thức ấy. Trong đó, loài cá, đặc biệt là cá đồng thì phải đúng mùa ăn mới thơm ngon.
Mô hình “con cá ôm cây lúa” được ông Sáu Sương (59 tuổi, ngụ xã Vĩnh Trung, TX. Tịnh Biên, tỉnh An Giang) áp dụng trên cánh đồng ven rừng tràm Trà Sư. Với tư duy làm kinh tế nông nghiệp “thuận thiên” góp phần cải thiện môi trường sinh thái, mang lại hiệu quả kép.
Tỉnh dậy với cái trán mướt mát mồ hôi, hắn đạp tung tấm mền mỏng đắp ngang bụng ra. Tiếng rè rè quen thuộc từ chiếc máy lạnh second hand đã tắt lịm từ lúc nào. Căn phòng hơn chục mét vuông như thu nhỏ lại, nóng như cái lò bát quái. Không khí trong phòng không giãn ra theo cái nóng, mà quánh lại đến khó thở.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
Phú Thọ là miền đất có nhiều món ăn độc đáo, ẩn chứa trong đó cả văn hoá, ân tình và sự tinh tế của người dân vùng đất cội nguồn. Ngoài các món ẩm thực đã nổi danh như cá thính, bánh tai TX Phú Thọ, bánh chưng, bánh giầy, cọ om, trám ỏm, rau sắn chua, thịt chua...thì với lợi thế có nhiều dòng sông lớn, các đặc sản về cá của Phú Thọ cũng cực kỳ phong phú. Các món ăn chế biến từ cá vì thế mà luôn độc đáo, mới lạ, khó quên với người sành ẩm thực...
Đã nhiều năm trôi qua, chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành trên sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
Một nền văn minh vượt thời gian với đầy đủ tiện nghi như những thành phố hiện đại dần hiện ra dưới lớp tro bụi núi lửa.
Trải qua bao cái Tết “nhạt”, vội vàng trở về quê rồi vội vàng rời đi, nhiều người đã không khỏi băn khoăn, lưu luyến nhớ Tết xưa, cái Tết bình yên giản dị, nơi thời gian và không gian như ngừng trôi để lòng người bình yên đón Tết.