Đến Everton, lập tức Walcott như “cá gặp nước” khi đã có cho mình 1 kiến tạo và 2 bàn thắng sau 2 trận, đặc biệt là 1 lần được bầu chọn là cầu thủ hay nhất trận (MotM). Vậy cùng xem khả năng gì ở Walcott khiến anh thi đấu bùng nổ như vậy trong cả 2 trận đấu vừa qua.
Walcott đang thăng hoa tại Everton.
Có thể đa phần fan bóng đá sẽ bảo điểm mạnh của Walcott là tốc độ, và chỉ có thế. Nhưng thật ra ở Walcott còn có 1 điểm mạnh, thậm chí còn nguy hiểm hơn cả tốc độ của anh, nhưng ít ai để ý đến. Đó chính là khả năng di chuyển không bóng, thoát bẫy việt vị và đánh hơi được những khu vực nhạy cảm trên sân. Và đó chính là yếu tố quyết định làm nên thương hiện của một Poacher chính hiệu.
Poacher được ví như một sát thủ vòng cấm. Không như những cầu thủ hoạt động rộng có thế phối hợp tốt với các vệ tinh xung quanh, cũng không phải dạng cầu thủ có thể hình và khả năng hoạt động độc lập tốt để luôn đứng trong vòng cấm đối phương. Poacher luôn di chuyển và “rình mò” các cơ hội, và khi có cơ hội, anh ta chỉ cần di chuyển vào khoảng trống hàng thủ đối phương để lại và ghi bàn.
Ở trận gặp West Brom, đội chủ sân Goodison Park vẫn trình diễn một lối đá có phần nhạt nhòa khi liên tục để bị ép sân. Nhưng chỉ cần một tình huồng, từ một pha mở bóng của Rooney, Walcott nhanh chóng thoát bẫy việt vị bên cánh phải để đánh đầu cho Niasse đệm bóng cận thành.
Đến cú đúp trong trận đấu với Leicester. Ở trận này, Walcott được Sam Allardyce cho phép bó vào trong nhiều hơn, chơi như một tiền đạo cắm. Và sự thay đổi đã phát huy hiệu quả. Ở bàn thắng đầu, Sigurdsson nhận bóng sau pha cướp bóng từ cánh phải của Martina và căng ngang vào trong cho Walcott. Nhiệm vụ của Walcott quá dễ dàng, đệm bóng cận thành. Nhưng có hai điều cần nói ở bàn thắng này.
Đầu tiên là lỗi của các hậu vệ Leicester khi đứng chếch cả sang cánh trái, và Sigurdsson đã làm rất tốt việc hút toàn bộ sự chú ý. Walcott đã đứng ở một vị trí quá thuận lợi, anh cũng liên tục di chuyển theo chiều dọc sân nhằm phá bẫy việt vị và chiếm ưu thế đoạt bóng. Ở bàn thứ hai, Walcott lại di chuyển từ cánh phải sở trường sau đó bó vào trong dứt điểm.
Walcott từng có thời gian thăng hoa ở Arsenal và đội tuyển Anh. Anh từng được xem là lựa chọn hang đầu bên cạnh Harry Kane. Những bàn thắng mà Walcott ghi được luôn bất ngờ. Có cảm giác như anh từ “dưới đất trồi lên” và chỉ việc sút tung lưới đối phương.
Từng bị xem là thần đồng không bao giờ lớn ở Emirates nhưng khi sang Everton, Walcott lại liên tục tỏa sáng, phải chăng do HLV Wenger đã không sử dụng Walcott đúng cách? Đến giờ vẫn chưa thể đưa ra được kết luận chính xác, nhưng có thể rút ra được vài điều.
Quay ngược lại giai đoạn anh từng thi đấu thăng hoa trong màu áo Arsenal, đó chính là lúc các ngôi sao đều rời bỏ Pháo thủ, Walcott phải luôn gồng mình cáng đáng hàng công. Và anh đã làm rất tốt. Có lẽ vấn đề của Walcott nằm ở sự tự tin. Người hâm mộ không tin tưởng anh đã đành, ngay cả người thầy từng mang anh về 12 năm trước cũng chẳng tin tưởng anh.
Thật vậy, anh thậm chí còn xếp sau cả Iwobi, một cầu thủ chỉ mới 21 tuổi và trước trận thua thảm hại tại FA Cup một ngày vẫn ăn chơi tiệc tùng đến sáng. Một cầu thủ thường được đánh giá bởi cả khả năng chơi bóng và tinh thần, và Walcott dường như không có được sự tự tin khi chơi bóng.
Walcott không phù hợp với Arsenal.
Lối đá của Arsenal đòi hỏi các cầu thủ phải linh hoạt trong di chuyển và phối hợp tốt với các đồng đội. Nhưng Walcott thì không, anh phối hợp với các đồng đội khá kém, thường hay chuyền lỗi. Vì đó không phải là điểm mạnh của anh. Điểm mạnh của một Poacher không phải là khả năng chuyền bóng hay phối hợp tốt với các vệ tinh xung quanh, mà là đích đến trong những đường chuyền của đội.
Sam Allardyce hiểu rõ điều đó, và ông luôn ưu tiên cho Walcott di chuyển tự do. Những đồng đội của anh cũng tạo mọi điều kiện tốt nhất dành cho anh. Niasse sẵn sàng dạt cánh phải khi tuyển thủ người Anh bó vào trung lộ, Rooney sẵn sàng chơi lùi như một hộ công hỗ trợ anh, phía sau anh còn là sự hỗ trợ của chân chuyền thượng thặng Sigurdsson.
Thậm chỉ, Big Sam sẵn sàng cất một tân binh chất lượng khác là Cenk Tosun và cầu thủ trẻ đang có phong độ cao Dominic Calvert-Lewin lên băng ghế dự bị để nhường vị trí cho một tân binh chỉ có 64 phút được ra sân trước khi chuyển sang Everton. Và Sam Allardyce đã đúng.
So với người đồng hương bên kia chiến tuyến Jamie Vardy, Walcott không hoạt động năng nổ bằng, anh không có một năng nượng tràn trề như Vardy, và vẫn còn đó một hình ảnh nhạt nhòa, những pha chuyền bóng lỗi, nhưng đó là Walcott, và những bàn thắng của anh thì luôn luôn không thể lường trước được, đúng với thương hiệu của một Poacher.
Với Big Sam và Everton, Walcott đã có được một được sự tự tin cần thiết, những đồng đội phù hợp để phát huy hết năng lực của anh. Là một sự hồi sinh? Chưa thể nói trước được điều gì, nhưng một kiến tạo, một cú đúp đã ít nhiều giải tỏa được tâm lý cho tiền đạo người Anh.
Theo Bóng đá