Bao che con, mẹ cùng phạm tội

06/05/2024 - 06:18

 - Sau khi biết 2 đứa con trai Phan Hoàng Vinh (sinh năm 1992, ngụ xã Nhơn Mỹ) và Lê Hoàng Việt (sinh năm 1995, ngụ xã Hòa Bình, huyện Chợ Mới) gây án, Lê Thị Kim Thúy (sinh năm 1974) không cung cấp, trình báo thông tin cho cơ quan chức năng. Ngược lại, bà ta bao che, phi tang hung khí gây án. Để rồi, 3 mẹ con cùng nhau hầu tòa.

3 mẹ con cùng hầu tòa

Thiếu sự quan tâm, dạy dỗ của gia đình, Vinh và Việt đều nghiện chất ma túy. Đáng nói hơn, Vinh lại mang tiền án "Cướp giật tài sản”, chấp hành xong năm 2021. Về địa phương, không có nghề nghiệp ổn định, Vinh sống lang thang, tụ tập với các đối tượng mua bán trái phép chất ma túy để có ma túy sử dụng.

Khoảng 23 giờ ngày 15/2/2023, Vinh điều khiển xe gắn máy hướng Thốt Nốt - Long Xuyên. Khi đến khu vực cầu Cái Sắn, Trần Hùng Lĩnh (sinh năm 1982) hỏi Vinh đi nhờ về TP. Long Xuyên. Quen biết nhau trước đó, thường sử dụng ma túy chung nên Vinh ghé vào, ngồi nói chuyện với Lĩnh trên cầu.

Khoảng 1 tiếng sau, Vinh chở Lĩnh về. Trên đường đi, Lĩnh kể hoàn cảnh không nhà cửa, không người thân. Vinh chở Lĩnh về nhà mẹ ruột tại ấp An Thái, xã Hòa Bình. Đồng thời, Lĩnh hứa, khi nào Vinh chở về nhà ở huyện Thoại Sơn, sẽ cho Vinh 500.000 đồng.

Vừa về đến nhà, Vinh vào nhà cất đồ. Bất ngờ, Lĩnh lấy xe của Vinh bỏ chạy về hướng phà An Hòa. Vinh lấy xe của ông ngoại, kêu Việt chở rượt đuổi theo Lĩnh xuống phà An Hòa. Trước khi đi, Vinh đem theo cây dao tự chế (dài khoảng 50cm).

Lĩnh đang ngồi trên lan can phà hút thuốc. Vinh hỏi: “Sau mày lấy xe tao?”, rồi chém mạnh vào mạng sườn trái của Lĩnh. Bị chém thêm 1 nhát nữa, Lĩnh đưa tay lên đỡ, nói: “Vinh ơi cho anh xin lỗi”. Sau đó, Lĩnh tử vong do suy tuần hoàn cấp vì vết thương vùng ngực trái gây đứt thùy dưới phổi trái, vết thương cổ tay trái gây đứt động mạch quay.

Thấy người Lĩnh chảy máu nhiều, Vinh kêu Việt bỏ lên phà, lấy xe chạy về nhà. Nhiều người chứng kiến vụ việc, nhưng thái độ hung hãn của anh em Vinh khiến không ai dám xông vào ngăn cản, bắt giữ bọn họ.

Về đến nhà, Vinh lấy cây dao cất giấu trên đầu tủ giường ngủ của mình ở phía trước nhà Thúy, rồi lấy đồ đi trốn. Thúy hỏi, Vinh trả lời: “Con mới chém thằng kia dưới phà nên lấy đồ đi”. Việt chở Vinh đến nhà bà nội ở xã Nhơn Mỹ ngủ qua đêm, xin tiền bỏ trốn (nhưng không nói đã gây án), được 500.000 đồng.

Trong thời gian bỏ trốn, biết cơ quan điều tra đang truy tìm, Việt đến Công an thị trấn Sông Đốc, huyện Trần Văn Thời (tỉnh Cà Mau) đầu thú ngày 11/3/2023. Đến ngày 14/3/2023, Vinh bị bắt giữ tại khu vực cầu Mỹ Thuận, thuộc tỉnh Vĩnh Long. Quá trình bắt giữ Vinh, cơ quan điều tra thu giữ 1 con dao Thái Lan trong ba-lô của Vinh.

Trước đó, ngày 17/02/2023, trong lúc dọn dẹp nhà, Thúy thấy cây dao tự chế Vinh cất giấu. Biết đây là hung khí vụ án, chiều tối cùng ngày, Thúy lén đem đến cầu Trùm Hóa, xã Hòa Bình ném xuống sông, nhằm mục đích che giấu hành vi phạm tội của 2 con. Từ ngày 20/3/2023 đến 29/11/2023, cả 3 mẹ con bị khởi tố điều tra. Tại phiên tòa sơ thẩm, cả 3 thừa nhận việc làm sai trái của mình, mong được giảm nhẹ hình phạt.

Tuy nhiên, theo Hội đồng xét xử, đáng lẽ sau khi chấp hành xong bản án 4,5 năm tù về tội “Cướp giật tài sản”, Vinh phải biết ăn năn, hối cải để trở thành công dân có ích cho xã hội. Nhưng bị cáo vẫn bất chấp pháp luật, tiếp tục gây án. Đáng nói hơn, trong thời gian bỏ trốn, bị cáo luôn mang sẵn cây dao bên người. Bị cáo khai mục đích mang theo dao "để đốt bọc ny-lon chống muỗi" là không có căn cứ. Chi tiết này cho thấy rằng, Vinh khó có khả năng cảm hóa giáo dục, mà phải bị áp dụng hình phạt cao nhất.

Còn bị cáo Việt, đáng lẽ khi biết anh mình cầm dao đi xuống phà thì phải ngăn cản. Nhưng bị cáo vẫn đi cùng, để mặc Vinh chém chết Lĩnh. Hành động này giúp sức tích cực, hỗ trợ về mặt tinh thần cho bị cáo Vinh phạm tội. Do đó, cũng cần phải xử lý thật nghiêm khắc mới có tác dụng giáo dục, răn đe, phòng ngừa chung.

Riêng đối với bị cáo Thúy, lẽ ra phải biết khuyên nhủ, đưa 2 con đến cơ quan điều tra đầu thú để nhận được sự khoan hồng của pháp luật. Nhưng chỉ vì thương con một cách mù quáng, bị cáo không những không tự nguyện tố giác, mà còn bao che. Do đó, phải có hình thức xử lý phù hợp.

Kết thúc xét xử, Tòa án nhân dân tỉnh tuyên phạt Vinh mức tù chung thân, bị cáo Việt 10 năm tù cùng về tội “Giết người” theo Điểm n, Khoản 1, Điều 123 Bộ luật Hình sự. Bị cáo Thúy lãnh 1 năm tù treo về tội “Che giấu tội phạm” theo Điểm b, Khoản 1, Điều 389 Bộ luật Hình sự.

NGUYỄN HƯNG