Buổi tiệc chia tay

15/01/2020 - 04:08

 - 2 năm trước, họ trở thành quân nhân, xa gia đình đi thực hiện nghĩa vụ quân sự. Từ những ngày đầu bỡ ngỡ, phải thích nghi với môi trường rèn luyện đầy gian khổ, kỷ luật, nay họ đã hoàn thành nhiệm vụ được giao, trở về nhà. Cảm xúc lúc đi, lúc về của họ vẫn chỉ gói gọn trong 2 cung bậc: nửa vui, nửa buồn. Đã có những giọt nước mắt lau vội, những nụ cười sảng khoái, những cái ôm xiết chặt, những cái nắm tay nồng ấm thay cho ngôn từ.

Nhiều năm nay, Đoàn cơ sở Trung đoàn Bộ binh 892 (Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh An Giang) liên tục tổ chức họp mặt quân nhân chuẩn bị xuất ngũ. Nhưng điểm mới năm 2020 là có thêm sự tham gia của địa phương, đoàn viên, thanh niên các đơn vị kết nghĩa.

“Hoạt động nhằm giáo dục cho các quân nhân hoàn thành nghĩa vụ quân sự tại ngũ trở về địa phương có bản lĩnh chính trị vững vàng; tập trung giáo dục, huấn luyện về giác ngộ chính trị, trung thành với sự nghiệp cách mạng của Đảng; giữ vững phẩm chất “Bộ đội Cụ Hồ”, tác phong và lối sống của người quân nhân cách mạng, ra sức phấn đấu xây dựng quê hương, gia đình khi trở về địa phương, sẵn sàng thực hiện lệnh động viên tham gia huấn luyện. Chúng tôi mong muốn, hoạt động họp mặt được tổ chức vui tươi, an toàn, tiết kiệm và ấm áp tình đồng chí, đồng đội” - thiếu tá Nguyễn Thanh Sang, Chủ nhiệm chính trị, Bí thư Đoàn cơ sở Trung đoàn 892 chia sẻ.

Tối 12-1, Chi đoàn cơ quan Trung đoàn 892 tổ chức giao lưu văn hóa-văn nghệ, kết hợp với hái hoa dân chủ, chơi trò chơi tập thể ngoài trời. Liên chi đoàn 512 cũng tổ chức đêm văn nghệ tiễn quân nhân xuất ngũ. Tiết trời se lạnh, đêm liên hoan được tổ chức đơn giản ngoài sân. Thiếu ánh sáng, thiết bị âm thanh có chút trục trặc, nhưng chẳng ảnh hưởng gì đến cảm xúc của người tham dự.

Đêm chia tay, cũng là đêm cuối cùng các quân nhân được ngồi cùng đồng đội trước khi trở về địa phương. Họ chỉ mới đôi mươi, tràn đầy sức sống, nhiệt huyết, vui hết mình trong từng lời ca tiếng hát, từng điệu nhảy sôi động. Họ bịn rịn trao gửi tâm tình, kỷ niệm với nhau, với những đồng chí còn ở lại, xiết chặt bờ vai nhau thay lời từ giã. Hòa chung không gian ấy, mới thấu hiểu rõ cảm xúc đặc biệt, một đêm chia tay đặc biệt, mà có khi, mỗi con người chỉ trải qua lần duy nhất trong đời!

Những giây phút vui tươi trong đêm chia tay quân nhân xuất ngũ

Đêm hôm ấy, tôi được nghe rất nhiều lời chia sẻ, tâm sự của các chiến sĩ sắp xuất ngũ. Đoàn Văn Toàn (21 tuổi, ngụ TP. Châu Đốc, Đại đội 2, Trung đội 5) học hết lớp 9 thì nghỉ, phụ tiếp gia đình. Sau 2 năm được rèn luyện trong quân ngũ, Toàn tự nhận thấy mình đã chín chắn, trưởng thành hơn, không còn bóng dáng của một học sinh cá biệt trước đây.

Sáng hôm sau, cha mẹ sẽ lên đón Toàn xuất ngũ về, và họ rất hãnh diện vì Toàn đã thay đổi, trở thành một trụ cột, đủ sức gánh vác gia đình. Đinh Hoài Phúc (22 tuổi, ngụ huyện Chợ Mới) bắt đầu cuộc trò chuyện với tôi bằng những giọt nước mắt. Chưa kịp chia xa, bạn đã thấy nhớ những người bạn, những đồng chí, đồng đội kề vai sát cánh 2 năm nay, thấy nhớ biết bao giây phút chia ngọt sẻ bùi. Rất nhiều kỷ niệm, từ quá trình công tác đến sinh hoạt hàng ngày, bạn không thể nào quên được, cứ ồ ạt chảy trong lòng.

“Khi anh em cùng công tác, người này mệt sẽ có người bên cạnh hỗ trợ ngay. Người nóng tính sẽ được khuyên can, giải thích để mọi chuyện được giải quyết ổn thỏa. Các đồng chí không chấp hành tốt quy định, tôi tự đặt mình vào vị trí của họ, tìm hiểu tâm tư, tình cảm của họ để có cách góp ý, trao đổi nhẹ nhàng, giúp họ thay đổi. Từng kỷ niệm như thế chất chứa suốt 2 năm nay, cái nào cũng đặc biệt, cũng khó quên” - Phúc bày tỏ.

Những quân nhân ấy, trong đêm hôm ấy, mang theo cảm xúc buồn, vui lẫn lộn. Vui vì được tham gia liên hoan đêm cuối cùng, đầy những tiếng cười rộn rã. Buồn vì sau đêm nay, mỗi người mỗi ngả, không biết đến lúc nào mới gặp lại nhau đông đủ thế này. Bởi vì, sau khi rời quân ngũ, các bạn bắt đầu lo toan cuộc sống cá nhân, học nghề, tìm việc làm ổn định.

Bùi Văn Dưỡng (20 tuổi, ngụ huyện Châu Thành) mơ ước trở thành thợ sửa điện tử, điện lạnh. Phúc đam mê chạm khắc gỗ, thường xuyên làm những món đồ lưu niệm nho nhỏ trong đơn vị. Gia đình khó khăn, Phúc không thể đi học nghề liền, nên bạn cho mình khoảng thời gian 6 tháng để tìm việc làm, tích lũy kiến thức, vốn sống và tiền bạc để sớm được học nghề và sống với nghề mình yêu thích... Họ chia sẻ với tôi những dự định trong tương lai bằng một thái độ rất nghiêm túc, bằng quyết tâm của người trẻ. Và tôi tin, họ sẽ làm được!

Tôi muốn kết thúc bài viết bằng câu chuyện của bạn Lê Minh (20 tuổi, chiến sĩ Tiểu đội Vệ binh). Nhập ngũ 8-9 tháng nay, lần đầu tiên Minh ăn Tết xa nhà. Minh kể, buồn lắm chứ, vì phải xa gia đình, đến một nơi lạ lẫm sinh sống, rèn luyện. Nhưng bạn rất vui khi quen với nhiều anh em, đồng đội ở khắp nơi, cùng nhau vượt qua khó khăn, chia sẻ mọi buồn vui trong thời kỳ tại ngũ. Năm nay, bạn và một số quân nhân còn tại ngũ trong đơn vị tham gia tiệc chia tay các anh, chúc mừng các anh hoàn thành xuất sắc nghĩa vụ, được trở về mái nhà.

Cùng với đó, Minh cảm thấy luyến tiếc khi không thể bên cạnh các anh lâu hơn được nữa, vì các anh có nhiều kinh nghiệm, luôn hỗ trợ chiến sĩ mới như Minh trong mọi việc, quan tâm động viên để Minh trưởng thành qua từng ngày. Nhưng sắp tới, sẽ có một lứa đàn em mới nhập ngũ, Minh lại trở thành một người anh, mang trọng trách hướng dẫn, hỗ trợ các em làm quen với môi trường quân ngũ. Rồi năm sau, Minh sẽ tham gia tiệc liên hoan, nhưng với tâm thế của người được xuất ngũ, trở về nhà.

Những buổi tiệc chia tay cứ tiếp diễn, nhưng luôn mang đến dấu ấn riêng, ý nghĩa riêng cho mỗi người...

GIA KHÁNH

 

Liên kết hữu ích